tiểu thuyết việt nam 1945 -1975

tiểu thuyết việt nam 1945 -1975

<p>Tiểu Thuyết Việt Nam 1945 -1975 </p>

<p>Mỗi tác phẩm đều có ưu và nhược, không nên coi nặng một vài khuyết điểm mà bỏ qua ưu điểm. Người thẩm định cũng cần có nhãn quan tiến bộ, khách quan và có bản lĩnh… Dễ nhận thấy rằng, độ lùi tiếp nhận càng xa thì tính khách quan càng cao, những thiên kiến xã hội sẽ giảm bớt, quá khứ sẽ được đề cao.(…) “ Không thể vĩ đại trong thời đại mình, sự vĩ đại bao giờ cũng trông hòng ở con cháu”. Càng lùi về phía sau người ta càng thấy rõ hơn đỉnh núi nào cao thấp. Như vậy, công việc đánh giá những thành tựu của tiểu thuyết cách mạng Việt Nam thời chiến tranh sẽ còn tiếp tục đế mai sau.</p>

<p>Đây là một tác phẩm thực sự có đóng góp vào việc nghiên cứu tiến trình văn học hiện đại Việt Nam thông qua việc nghiên cứu hệ thống các thể loại văn học. Tác phẩm được viết một văn phong khách quan, theo tinh thần đổi mới, khẳng định lại giá trị nghệt thuật của nhiều tiểu thuyết lâu nay ít được nhắc tới hoặc từng bị đánh giá chưa công bằng. Ngoài tác phẩm chuyên luận, còn có thêm phần tóm tắt hầu hết các tiểu thuyết giai đoạn này… Điều đó cho thấy tác giả có sự dày công nghiên cứu về lĩnh vực văn xuôi Việt Nam thời chiến tranh…</p>

bút máu

bút máu

<p>Tác giả:&nbsp;Vũ Hạnh</p>

<p>Tên thật Nguyễn Đức Dũng</p>

<p>Sinh ngày 15/07/1926</p>

<p>Quê quán: xã Bình Nguyên, huyện Thăng Bình, Quảng Nam</p>

<p>Bút danh khác: Hoàng Thanh Kỳ, cô Phương Thảo, Minh Hữu, Nguyên Phủ, A.Pazzi</p>

<p>Các tác phẩm đã xuất bản:</p>

<p>Tuyển tập: Bút máu, Chất Ngọc, Vượt thác, Người chồng thời đại.</p>

<p>Truyện dài: Lửa rừng, cô gái Xà – Niêng, Tính sổ cuộc đời, Con chó hào hùng, Ngôi trường đi xuống.</p>

<p>Tiểu luận, phê bình: Đọc lại truyện Kiều, Tìm hiểu văn nghệ, Cha mẹ bơ vơ, Tuổi trẻ nổi loạn, Người Việt cao quý.</p>

<p>Quá trình hoạt động:</p>

<p>Năm 1945: Tham gia Mặt trận Việt Minh, thành lập đoàn Kịch võ trang tuyên truyền trong Ủy ban Tổng khởi nghĩa giành chính quyền huyện Thăng Bình.</p>

<p>Năm 1946: Khi thực dân Pháp quay lại mong tái chiếm Việt Nam, ông thành lập đoàn Kịch Tuyên truyền kháng chiến, rồi tiếp tục dạy văn ở các trường Thăng Bình, Quế Châu, Phan Chu Trinh.</p>

<p>Năm 1954: Sau Hiệp định Genève, ở lại hoạt động, đấu tranh đòi hiệp thương Bắc Nam và bị bắt giam ở nhà lao Thăng Bình và nhà lao Hội An.</p>

<p>Năm 1956: Cuối 1956, thoát khỏi nhà lao Hội An, vào Sài Gòn, đấu tranh bằng con đường báo chí, được Khu ủy Sài Gòn – Gia Định giao nhiệm vụ hoạt động đơn tuyến công khai ở nội thành Sài Gòn, với bí danh là Ba Thật.</p>

<p>Năm 1966: Vũ Hạnh là Tổng thư ký Lực lượng Bảo vệ Văn hóa Dân tộc, một tổ chức cách mạng thành lập ngay giữa thủ đô ngụy quyền.</p>

<p>Năm 1969: Khi Chính phủ Lâm thời Cộng hòa Miền Nam sắp thành lập, ông được giao nhiệm vụ là Bộ trưởng Bộ Văn hóa nhưng trước khi ra vùng Giải phóng một ngày thì bị địch bắt. Đây là lần tù thứ tư trong năm lần dưới chế độ cũ.</p>

<p>Năm 1975: Sau 30/04/1975, ông là Tổng Thư ký Hội Liên hiệp – Văn học Nghệ thuật thành phố Hồ Chí Minh.</p>

<p>Năm 2007: Được trao tặng Giải thưởng Nhà nước về Văn học Nghệ thuật.</p>

<p>Bút máu</p>

<p>“Bút máu là tập truyện ngắn đặc sắc trong cuộc đời năm chục năm cầm bút của Vũ Hạnh. Bú máu như là tuyên ngôn của tác giả về văn chương nghệ thuật. Mười hai truyện ngắn trong tập sách này toát lên ý chí, nghị lực, lòng nhân ái của một nhà văn dấn thân trong hai cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ. Đọc Bút máu, dù là viết về chuyện xưa hay là trực tiếp nói chuyện đương thời, tôi cảm nhận văn chương Vũ Hạnh luôn tươi rói niềm tin vào cuộc sống, cào tình người; Vũ Hạnh không bao giờ lẫn lộn, thỏa hiệp giữa chính và tà, nhân nghĩa và phi nhân…”&nbsp;&nbsp;- Nhà văn Triệu Xuân</p>

<p>Trích đoạn:</p>

<p>Bút máu</p>

<p>Giữa mùa xuân ấy, Sinh lâm bệnh nặng, nằm liệt suốt một tháng liền. Tuyết Hồng hết sức săn sóc thuốc thang, nhiều đêm không ngủ. Bây giờ Sinh có lòng mừng là nàng không&nbsp; biết&nbsp; làm&nbsp; thơ,&nbsp; nhưng&nbsp; Sinh&nbsp; ngày&nbsp; đêm&nbsp; khắc&nbsp; khoải&nbsp; vì không cầm được cây bút. Một ngày không viết được một câu nào, Sinh có cảm tưởng như mình không còn sống nữa. Ngoài nỗi bệnh tật giày vò, Sinh còn bị nỗi băn khoăn sáng tạo hành hạ. Bệnh cũ như muốn tái phát, thần kinh rạo rực không yên, giấc ngủ chập chờn ác mộng. Mấy lần chống tay ngồi dậy, nhưng lại bủn rủn nằm xuống, hơi thở nóng ran như lửa. Một sớm, đang nằm nghe tiếng chim hoàng anh hót ngoài vườn vụt tắt, thấy một tia nắng lọt qua khe cửa chợt tàn, Sinh bỗng hốt hoảng tưởng chừng mùa xuân bỏ mình mà đi, bèn gượng ngồi lên, xô mạnh cửa sổ. Mấy nụ hoa thắm cười duyên trước thềm, lá xanh tươi màu nhựa mới. Sinh bèn gọi đem nghiên bút và tập hoa tiên. Vừa cầm bút lên, Sinh bỗng kinh ngạc: nghiên mực đỏ tươi sắc máu. Thử chấm bút vào, lăn tròn ngọn bút đưa lên, bỗng thấy nhỏ xuống từng giọt, từng giọt thắm hồng như rỉ chảy từ tim. Khiếp đảm, Sinh ngồi sững sờ, tâm thần thác loạn. Cố viết đôi chữ lên giấy, nét chữ quánh lại, lợn cợn như vệt huyết khô trên cát. Sinh vội buông viết, tưởng chừng bàn tay cũng thấm máu đầy. Đưa lên ngang mũi, mùi tanh khủng khiếp. Quệt tay vào áo, đau nhói trong người. Sinh nằm vật xuống, mê man bất tỉnh. Sau mấy ngày Sinh tỉnh dậy, lòng lại&nbsp; khát&nbsp; khao&nbsp; cầm&nbsp; bút.&nbsp; Nhưng&nbsp; nhớ&nbsp; hình&nbsp; ảnh&nbsp; vừa&nbsp; qua,&nbsp; tự nhiên đâm ra e ngại. Sinh cố tập trung thần lực, men đến án thư, nhưng vừa cầm bút lại thấy lảng vảng sắc máu, không sao có đủ can đảm vạch được nét nào. Sinh ném bút, hất giấy, vô cùng khiếp sợ tưởng như xôn xao chung quanh vô số oan hồn đòi mạng. Từ đó, Sinh gầy rạc hẳn, liệu không sống thoát.</p>

<p>Người cậu của Sinh từ lâu đã vào trong núi Hoa Dương ở với đạo sĩ họ Trình, một hôm tạt về thăm nhà thấy cháu suy nhược, rất là lo lắng. Sau khi nghe Sinh thuật hết những điều quái dị vừa qua, ông suy nghĩ hồi lâu, rồi nói:</p>

<p>- Ta từng bảo cháu ngòi bút không phải không có oan khiên. Lưỡi gươm tuy ác nhưng mà trách nhiệm rõ ràng, lỗi lầm tác hại cũng có giới hạn. Mượn sự huyễn hoặc của văn chương mà gây điều thiệt hại cho con người, tội ác của kẻ cầm bút xưa nay kể biết là bao, nhưng chẳng qua tội ác mờ mịt nên không thấy rõ hay không muốn rõ mà thôi. Làm cho người gái lớn lên băn khoăn sầu muộn, làm cho trai trẻ đang hăng khinh bạc, hoài nghi, gợi cho người ta nghĩ đến vật dục mà quên ái tình, khêu cho thiên hạ tiếc điều tài lợi mà xa đạo nghĩa, hoặc cười trên đau khổ tha nhân, hát trên bi cảnh đồng loại, đem sự phù phiếm thay cho thực dụng, lấy việc thiển cận quên điều sâu xa, xuyên tạc chân lý, che lấp bần hàn, ca ngợi quyền lực, bỏ quên con người, văn chương há chẳng đã làm những điều vô đạo? Tội ác văn chương&nbsp; xưa&nbsp; nay&nbsp; nếu&nbsp; đem&nbsp; phân&nbsp; tích,&nbsp; biết&nbsp; đâu&nbsp; chẳng&nbsp; dồn chất thành ngàn dãy Thiên Sơn? Thần tạng của cháu kinh động thất thường, nhưng mà bản chất huyền diệu có thể cảm ứng với cõi vô hình, chắc cháu làm điều tổn đức khá nặng nên máu oan mới đuổi theo như vậy. Hãy xem có lỡ hứng bút đi lệch đường chăng? Soát lại cho mau, soát lại cho mau, chớ để chầy ngày.</p>

quà tặng cho con

quà tặng cho con

<p>Quà tặng cho con</p>

<p>Tác giả: Trần Nguyên Hạnh</p>

<p>Bút danh: Trần Nguyên Hạnh</p>

<p>Tên thật: Nguyễn Thị Hạnh</p>

<p>Sinh ngày 7/6</p>

<p>Hiện sống và làm việc tại Đà Nẵng</p>

<p>&nbsp;</p>

<p>Quà tặng cho con</p>

<p>Tôi tin rằng mỗi người mẹ hẳn đều mong muốn dành tặng cho con mình những điều tốt đẹp nhất. Với một người viết như tôi, ngôn từ chính là tài sản, là quà tặng và là cầu nối giúp tôi hiện thực hóa mong muốn ấy. Đó là lý do tôi viết cuốn sách này- như món quà từ một người mẹ dành tặng các con của mình.</p>

<p>Tôi cho rằng, yêu thương bắt nguồn từ sự lắng nghe, chia sẻ và thấu hiểu. Ở mỗi chặng đường của cuộc đời mình, tôi luôn nhận thấy tình yêu thương chính là điều duy nhất gắn kết tôi với cuộc sống này. Tôi cũng tin rằng tình yêu thương chính là điều gắn kết những thế hệ khác nhau. Trong một mái nhà, khi yêu thương lan tỏa, sẽ chẳng có cơn gió nào đủ sức làm lạnh lẽo tâm hồn.</p>

<p>Nếu ngôn ngữ như một sợi dây thì cảm xúc sẽ làm nhiệm vụ kết nối hai đầu sợi dây ấy. Thật may mắn khi tôi có thể dùng con chữ của mình để chia sẻ một điều gì đó. Cảm ơn tình yêu thương và những cảm xúc đẹp đẽ nhất đã luôn ở lại bên cạnh tôi, để tôi có thể đặt bút xuống viết nên cuốn sách này.</p>

<p>Trong cuộc đời, nếu không được yêu thương, thì chúng ta sẽ không có niềm tin vào những điều tốt đẹp, chúng ta cảm thấy tự ti, dễ dàng bị lạc lối và bị dẫn dắt bởi điều xấu. Tôi ao ước rằng cuốn sách này sẽ được đón nhận như một lời thì thầm đầy sự động viên, an ủi và khích lệ cho những tâm hồn mong manh và thiếu thốn tình thương. Mặc dù cuốn sách được viết ra không phải từ một người mẹ đã chinh qua biết bao đắng cay khổ ải của cuộc đời, cũng không nhằm mục đích giáo huấn con cái nhưng tôi đã viết cuốn sách này bằng tất cả những thanh âm đầy yêu thương đang réo rắt trong tâm hồn mình với mong muốn lại gần hơn nữa những tâm hồn như thế. Tôi muốn đến với chúng như một người bạn, mang những câu chuyện thật nhất từ trải nghiệm để đồng cảm và sẻ chia.</p>

<p>Đi cùng những dòng viết rất chậm dưới đây là những tháng năm tôi đang sống và cố gắng để trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình. Dù vậy, dẫu đi qua những ngày xanh thẳm hay những mệt mỏi, lo toan, cùng kiệt giữa đời sống, tôi vẫn chưa bao giờ nghĩ đến việc bỏ lỡ cuốn sách này.</p>

<p>Mến tặng cuốn sách này cho các con của tôi cùng những tâm hồn mong manh trong cuộc đời - bằng tất cả yêu thương.</p>

<p>Và cho những ngày Sài Gòn nhiều gió.</p>

<p>Nơi tuổi trẻ của tôi đã ở lại.</p>

<p>Với biết bao niềm vui xen lẫn những nỗi buồn sâu đậm.</p>

<p>Sài Gòn, ngày 02.01.2019</p>

<p>Tác giả</p>

<p>&nbsp;</p>

<p>Trích đoạn&nbsp;Con là phiên bản đặc biệt nhất của chính mình:</p>

<p>Con thân yêu, con là phiên bản đặc biệt nhất của chính con. Hãy luôn nhớ lấy điều này và tự tin lên con nhé.</p>

<p>Có thể một lúc nào đó, con quên mất điều này khi thấy những người bạn khác có điều mà con không có được. Nhưng con à, thế giới không thiếu những người đi ngưỡng mộ những điều</p>

<p>người khác đang có và ao ước có được điều người khác đang sở hữu mà quên mất rằng họ cũng đang sở hữu những tiềm năng và tài sản mà người khác không có được. Hãy tập trung hết sức lực để phát huy tiềm năng của mình. Khi đó, con sẽ chẳng phải nhìn ngắm và ao ước những điều không thuộc về con.</p>

<p>Đừng để cho những tiềm năng trong con phải ngủ yên&nbsp; mãi&nbsp; khi&nbsp; con&nbsp; chăm&nbsp; chú&nbsp; vào&nbsp; cuộc&nbsp; đời&nbsp; người khác hay mong cầu mình cũng sở hữu những điều người khác đang có. Mỗi người đến với cuộc đời này với một vai trò, một sứ mệnh khác nhau và mang&nbsp; trong&nbsp; mình&nbsp; những&nbsp; tiềm&nbsp; năng&nbsp; khác&nbsp; nhau.</p>

<p>&nbsp;</p>

<p>Trích đoạn&nbsp;Hãy học cách bảo vệ trái tim:</p>

<p>Hãy luôn ý thức bảo vệ trái tim của mình, để tránh khỏi những tổn thương không đáng có.</p>

<p>Con gái yêu quý, bởi vì trái tim con người là thứ mong manh vô cùng nên hãy học cách bảo vệ nó,</p>

<p>con nhé.</p>

<p>Dẫu&nbsp; các&nbsp; bác&nbsp; sĩ&nbsp; tim&nbsp; mạch&nbsp; vẫn&nbsp; ngày&nbsp; đêm&nbsp; nhắc nhở&nbsp; chúng&nbsp; ta&nbsp; những&nbsp; nguyên&nbsp; tắc&nbsp; vàng&nbsp; để&nbsp; có một trái tim khỏe mạnh như hãy tránh xa khói thuốc&nbsp; lá,&nbsp; hãy&nbsp; luyện&nbsp; tập&nbsp; thể&nbsp; dục&nbsp; thể&nbsp; thao, &nbsp;phải xây&nbsp; dựng&nbsp; một&nbsp; chế&nbsp; độ&nbsp; dinh&nbsp; dưỡng&nbsp; hợp&nbsp; lý,&nbsp; hay cố gắng giảm các thức uống có cồn… Thì tất cả những điều đó mẹ vẫn nghĩ là chưa đủ cho một đứa con gái đâu.</p>

<p>&nbsp;</p>

<p>Để học cách bảo vệ trái tim, con cần hiểu rõ về trái tim của mình. Hầu hết hành động và suy nghĩ của con gái thường đều tập trung ở trái tim. Trái tim&nbsp; trở&nbsp; thành&nbsp; một&nbsp; vị&nbsp; trí&nbsp; trung&nbsp; tâm&nbsp; điều&nbsp; khiển hầu hết mọi suy nghĩ hành động của con gái. Đó cũng là điều khác biệt lớn nhất giữa con gái và con trai. Khi con gái&nbsp; sử&nbsp; dụng&nbsp; trái&nbsp; tim&nbsp; vào&nbsp; hầu hết tất cả mọi việc thì con trai lại ưu tiên dùng lý trí nhiều hơn. Điều đó cho thấy vì sao con trai thường mạnh mẽ, bản lĩnh khi ứng xử trước một tình huống trong cuộc&nbsp; sống, trong khi con gái thường yếu đuối, suy nghĩ lẫn hành động thiên về cảm xúc nhiều hơn.</p>

<p>Cũng bởi vì vậy, khi con gái rơi vào tình yêu sẽ dùng trái tim và cảm xúc nhiều hơn là con trai. Trong&nbsp; khi&nbsp; đó&nbsp; cảm&nbsp; xúc&nbsp; là&nbsp; một&nbsp; thứ&nbsp; rất&nbsp; nguy&nbsp; hại. Đắm chìm trong cảm xúc và bị dẫn dắt bởi cảm xúc thì thật khó để có thể ứng xử sáng suốt trong tình yêu. Hầu hết con gái thường yêu hết mình và sẵn sàng dâng hiến tất cả trái tim mình cho người&nbsp; yêu.&nbsp; Trong&nbsp; cuốn&nbsp; sách Thuật&nbsp; yêu&nbsp; đương, tác giả Nguyễn Duy Cần có viết về con gái như sau: “Họ yêu bằng quả tim, họ suy nghĩ bằng quả tim, hành động theo cảm xúc của quả tim. Tình yêu của con gái là một thứ tình yêu vị tha, nghĩa là trung tâm tình yêu của họ không phải nơi họ mà&nbsp; là&nbsp; nơi&nbsp; một&nbsp; kẻ&nbsp; khác,&nbsp; một&nbsp; kẻ&nbsp; mà&nbsp; yêu&nbsp; thương như chồng, con, cha, anh, bè bạn.” Điều này chính là nguồn gốc cho những đau khổ luôn xảy đến với con gái.</p>

<p>Mẹ mong con hiểu rõ những nhược điểm của trái tim mình để có thể điều chỉnh suy nghĩ và hành động của chính con. Hãy sống với một trái tim con gái nhưng nên biết giữ chút tỉnh táo trong tình yêu để có thể tránh khỏi những tổn thương không đáng có.</p>

<p>Nhiều người con gái quên mất giá trị của chính mình, quên mất mục đích chúng ta bước vào tình yêu mà sẵn sàng chạy theo, quỵ lụy một người con trai, làm tất cả mọi điều để người con trai đó vui vẻ, thậm chí đánh mất bản thân mình. Không những vậy họ còn đem cả, những thứ quý giá chỉ dành cho người chồng tương lai trao cho người chưa chắc có phải là chồng của mình hay không.Việc&nbsp; sẵn&nbsp; sàng &nbsp;trao&nbsp; đi&nbsp; tất&nbsp; cả&nbsp; mọi&nbsp; thứ&nbsp; cho&nbsp; một người&nbsp; con&nbsp; trai&nbsp; chưa&nbsp; chắc&nbsp; chắn&nbsp; sẽ&nbsp; khiến&nbsp; người con gái sống trong cảm giác bất an và lo sợ anh ta sẽ có lúc bỏ rơi mình. Tình yêu và cuộc sống của người con gái lúc này phụ thuộc hoàn toàn vào người con trai ấy.</p>

<p>Con yêu, mẹ mong con sẽ không sống như thế. Bởi vì con xứng đáng được một người con trai yêu&nbsp; thương, và trân trọng con. Một người sẵn sàng đánh đổi thời gian, quan tâm, lo lắng và yêu thương con vô điều kiện. Một người bản lĩnh và chuẩn mực có thể làm chủ gia đình, làm nơi nương tựa cho con, làm bố các con của con. Để gặp&nbsp; được&nbsp; một&nbsp; người&nbsp; con&nbsp; trai&nbsp; như&nbsp; thế,&nbsp; con&nbsp; cần hiểu&nbsp; rằng&nbsp; bản&nbsp; thân&nbsp; mình cũng&nbsp; phải&nbsp; trở&nbsp; thành một người xứng đáng với điều đó.</p>

khi trái tim lỗi nhịp

khi trái tim lỗi nhịp

<p>Khi Trái Tim Lỗi Nhịp</p>

<p>Mỗi người có quan niệm về tuổi trẻ, tình đầu và hoài bão của riêng mình. Thế nhưng có lẽ chúng ta đều phải thừa nhận rằng, tuổi trẻ, tình đầu hay hoài bão có một điểm chung, đó là “sự mãnh liệt”. Tuổi trẻ là đi qua không hối hận, dù sai nhưng không hối tiếc vì ở nơi đó, ngày đó chúng ta không muốn nói hai từ “giá như” khi trái tim lỗi nhịp. “Tuổi trẻ là kim cương giữa mặt trời. Và kim cương thì luôn sáng ngời. Rất nhiều chuyến phiêu lưu không thể thực hiện hôm nay. Rất nhiều bài hát chúng ta quên chơi. Rất nhiều ước mơ xuất phát từ những nỗi buồn. Ồ, hãy để chúng thành sự thật” (Vũ điệu thanh xuân).</p>

<p>Tình yêu chính là sự mãnh liệt đến từ khao khát, dại khờ. “Khi những yêu thương ùa về, phải chăng con người ta chỉ biết dang tay ra đón lấy, nhẹ nhàng và ấm áp. Ai biết trước ngày mai rồi sẽ ra sao, nhưng chắc chắn rằng yêu thương sẽ không chờ đợi những con người do dự...” (Đốm đen). Mối tình đầu là cái nắm tay rụt rè đầu tiên. Là nụ hôn vụng dại đầu tiên. Là cái ôm ấm áp đầu tiên khi ngồi sau người đó... Mối tình đầu là rất nhiều cái “đầu tiên” như thế. Và cũng có nhiều điều là đầu tiên và cũng là… cuối cùng nên mối tình đầu là… dư vị cuối cùng còn ở lại trong tim dù cho mọi thứ có phai nhạt theo thời gian và biến mất mãi mãi. Người ta chẳng thể quên được mối tình đầu theo cách trọn vẹn một chữ “quên”. Bởi... “có lẽ ai cũng tin người đầu tiên là đúng nhất với mình nên mới có chuyện tình đầu khó quên đến thế…” (Chia tay biết trước). Hoài bão là thứ ai cũng đều ấp ủ cho riêng mình, phải là mình tự thấu cảm chính mình trước đó và lan tỏa đến những người xung quanh. Ở mỗi chặng đường đời con người có những hoài bão khác nhau, nhưng hoài bão của tuổi trẻ mãi mãi là ước mơ mãnh liệt nhất.</p>

<p>Đó cũng chính là nội dung xuyên suốt tập truyện Khi trái tim lỗi nhịp do Haidangbooks liên kết với Nhà xuất bản Văn hóa - Văn nghệ ấn hành, với 14 sáng tác của những cây viết do Văn học Trẻ tuyển chọn thông điệp: Dù ở đâu, chúng ta đều sẽ tìm được những lý do cho riêng mình để bắt đầu một tình yêu.</p>

blouse trắng tim hồng

blouse trắng tim hồng

<p>Nói về tình nhân ái của một con người sống tại một châu lục vốn nổi tiếng về sự nghèo khó lạc hậu, bần cùng và đầy bạo lực vừa được trao giải Nobel Hòa bình thì chắc sẽ có rất nhiều... Nhưng quả thật, trong tác phẩm mà bạn đang cầm trên tay đây, qua từng câu chữ, sự tương phản cứ lớn dần lên, đôi lúc đạt tới cực điểm. Một bên cứ gây tội ác tày trời, và một bên cứ tiếp tục đi xoa dịu những nỗi đau...</p>

<p>Sinh ra trong một gia đình bình thường có thể nói là nghèo ở miền Đông đất nước Công-gô thuộc trung Phi, bác sĩ Denis Mukwege có cha là mục sư, mẹ nội trợ. Người mẹ gần như không biết chữ, những gì bà được học ở trường đã mai một theo năm tháng. “Tôi sinh ngày mùng 1 tháng Ba năm 1955. Là đứa trẻ thứ ba, nhưng tôi là con trai đầu tiên trong gia đình. Theo lời mẹ thì sự có mặt của tôi trên cuộc đời này đã suýt diễn ra rất ngắn. Những ngày đầu tiên tôi chào đời đã rất thê thảm, như lướt trên đầu sợi tóc vậy, do mẹ tôi đã lâm bồn rất khó”...</p>

<p>Cứ như vậy, qua từng trang sách, câu chuyện được đan xen giữa quá khứ và hiện tại, ta khám phá thân thế của một con người vốn được mệnh danh là “Người đàn ông sửa chữa những người đàn bà”. Từ “sửa chữa” được dùng trong ngữ cảnh này mang đúng nghĩa đen của nó, bởi qua những ca phẫu thuật của bác sĩ Mukwege, những người đàn bà đã phải chịu cảnh hãm hiếp, tra tấn cực hình ít nhiều tìm lại được hình hài của người phụ nữ. Sinh con vốn là niềm vui, là thiên chức và bổn phận của bất kỳ người đàn bà nào trên đời, nhưng ở những miền heo hút của đất nước Công-gô, thì khi sinh con, người mẹ đã gần như đem cuộc sống của họ ra cá cược: “Tôi đã chứng kiến những người mẹ và trẻ thơ chết trong lúc hạ sinh, những người đàn bà đến bệnh viện với thai nhi chết treo lơ lửng giữa hai đùi.”</p>

<p>Cuộc đời ông gắn liền với lịch sử của đất nước Công-gô trong suốt nửa sau của thế kỷ 20 cho đến tận ngày hôm nay. Và ông tự nguyện trở thành người phát ngôn miễn phí cho những người phụ nữ thấp cổ bé họng trong đất nước vốn có nhiều kỳ thị giới tính, nhưng cùng lúc họ lại phải đảm đương tất cả mọi sinh hoạt trong gia đình, là người trưởng tàu chèo lái con thuyền cả về mặt kinh tế lẫn tinh thần! Cũng qua những hình ảnh đó, ông tố cáo tội ác man rợ có tính toán của những kẻ chủ ý gây xung đột và làm bại hoại đất nước. Người phụ nữ một khi bị hãm hiếp sẽ bị người chồng và gia đình ruồng bỏ, cộng thêm những di chứng do phải chịu cực hình khi bị hãm hiếp, họ có nguy cơ bị trục xuất khỏi xã hội “Đánh vào người phụ nữ, tức là đánh vào toàn bộ gia đình, làm suy thoái cả xã hội và cộng đồng.</p>

<p>Không cần xe tăng đại bác, máy bay, cũng đem lại kết quả hủy hoại như một cuộc chiến tranh “bình thường”. Xét về mặt kinh tế thì đây là cuộc chiến tranh hiệu quả nhất...”,ông đã viết như vậy.</p>

<p>Chiến tranh sắc tộc, bạo lực, đói nghèo và tham nhũng, đó gần như là bức tranh toàn cảnh của đất nước Công-gô hiện nay. Khi gấp sách lại, ta thấy hình như tiếc nuối, ta những muốn cuốn sách cứ dài mãi, để được đi cùng những tâm sự, thổ lộ tâm tư của tác giả, được cùng ông chứng kiến những sự kiện, chia sẻ với ông những nỗi đau và cả những niềm vui khi bàn tay nhân ái có thể xoa dịu những nỗi đau của đồng loại.</p>

<p>Trong câu chuyện của mình, tác giả cũng muốn nhấn mạnh về đức tin và lòng từ bi, người ta không cần phải có rất nhiều thì mới chia sẻ, “một củ khoai tây cũng có giá trị rất nhiều khi ta chẳng có gì cả...”.Những khó khăn tưởng chừng không có lối thoát, những cái chết sượt qua trong gang tấc, đều được tác giả lý giải theo kiểu “ở hiền gặp lành”, từ sự che chở của một thế lực vô hình! Tác giả cũng cho rằng khi không có đức tin, con người sẽ như lạc trong mây mù. Một đức tin chân chính luôn khiến người ta làm việc thiện, mở lòng từ bi nhân ái với những người xung quanh. Giúp người thì Trời sẽ giúp ta! Sự nhẫn nại chịu khó và tinh thần cầu tiến cũng được tác giả nhắc đến trong cuốn sách. Con đường phía trước luôn rộng mở với những ai có quyết tâm, khát khao thực hiện nguyện vọng và ước mơ của mình, hãy suy nghĩ chín chắn và quyết định, một khi đã quyết định thì đừng nghi ngờ gì, hãy gắng sức để thực hiện thì sẽ thành công, đó như một chân lý: “Hãy gõ cửa, rồi cửa sẽ mở. Hãy tìm rồi sẽ gặp”.</p>

<p>Khi sống trong cảnh bần cùng, một bàn tay chìa ra, một lời nói chia sẻ, một sự trợ giúp dù rất nhỏ... cũng đều khiến người ta xúc động. Qua những trang sách, dù cụ thể hay ý tứ, tác giả đã hàm ơn rất nhiều người đã giúp đỡ ông và gia đình, đã cùng với ông chia sẻ nỗi đau với những người phụ nữ Công-gô. Ông tha thiết tâm niệm: “Đồng lòng, ta có thể dời núi lấp biển”.</p>

<p>Chúng tôi trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc.</p>

<p>Paris 22 tháng 11 năm 2018</p>

<p>Dịch giả Hiệu Constant</p>

<p>Các đoạn trích:</p>

<p>Trích đoạn tr 15-16</p>

<p>Sau khi nghe thấy những tiếng súng nổ, các con tôi đã tin chắc là tôi chết rồi, và chúng đã mất cha. Bây giờ thấy tôi thẫn thờ xuất hiện trước cửa, rúng động thì chắc chắn rồi, nhưng không hề có vết xước nào. Làm sao mà chúng có thể hiểu nổi những gì vừa xảy ra chứ?</p>

<p>- Cúi thấp xuống bố ơi! - chúng đồng thanh hét lên. - Tránh xa cửa sổ đi bố, bò sát đất đi! Bọn chúng sẽ tiếp tục nã đạn vào bố đấy!</p>

<p>Vụ ám sát này đã diễn ra một ngày sau khi tôi vừa từ châu Âu trở về, tôi đã ở đó một tuần. Sau khi tham gia thuyết trình trong một cuộc gặp gỡ quan trọng tại Genève, tôi đã đến Bruxelles để giới thiệu một cuốn sách mới. Một tác phẩm mà tôi đã đóng góp công sức, viết về bạo lực tình dục diễn ra ở miền Đông Công-gô.</p>

<p>Trích đoạn tr 32</p>

<p>Bạo lực tình dục không phải là một hiện tượng dễ dàng nhìn thấy như một thảm họa thiên tai hoặc một trận xung đột có vũ khí. Những vụ tấn công này thường xuyên vi phạm trong sự kín đáo nhất. Trong những nơi hẻo lánh và thường xuyên hơn là trong bóng tối. Các nhân chứng rất hiếm và nếu như có thì họ biến mất hoặc câm lặng. Chỉ có những thương tích trên thân thể có thể tiết lộ cho chúng ta và vì những lý do hiển nhiên, chính trong một bệnh viện sự thật được tiết lộ rõ nhất. Chẳng gì có thể qua khỏi mắt chúng tôi, chính tại bệnh viện của chúng tôi mà người ta tập hợp được những số liệu thống kê và lời kể của các nhân chứng.</p>

<p>Trích đoạn tr 44</p>

<p>Đồng nghiệp của tôi đề nghị tôi đi cùng với anh ấy ngay lập tức. Đang mổ cho một phụ nữ có một vết thương phức tạp, anh ấy mong tôi đến trợ giúp. Chúng tôi rời phòng làm việc và băng qua bệnh viện để đến khu giải phẫu. Những suy nghĩ của tôi vẫn xoay quanh cú điện thoại kia; tôi hơi bối rối, hay đúng ra là hơi sầu não. Người đàm thoại với tôi có lẽ chưa bao giờ nhìn thấy bộ phận âm đạo bị rách nát, lẫn việc nghe thấy một người mẹ của sáu đứa con, trước đây tràn đầy nhựa sống, còn hiện nay thì ngồi khóc khiến tâm hồn bạn vỡ vụn vì cô ấy đã mất đi phần nữ tính của mình. Chúng tôi chạm mặt vài bệnh nhân đi dạo và tôi nghĩ đến người binh sĩ nọ đã đến bệnh viện mới đây. Với danh nghĩa công tố viên quân đội, ông ấy đã lưu trú ít thời gian ở Bukavu để tham gia một cuộc hội thảo về bạo lực nhắm vào phụ nữ. Ông ấy muốn hiểu những gì đã diễn ra, một cách chân tình. Chính vì thế mà ông đã bày tỏ mong muốn được gặp vài người trong số những nạn nhân ấy, đang được điều trị tại bệnh viện chúng tôi.</p>

<p>Trích đoạn tr 88</p>

<p>Tôi sẽ là một trong những người giằng con bệnh ra khỏi tay thần chết. Ý tưởng rằng cuộc sống của chính mình có thể gặp nguy hiểm không hề lảng vảng trong tôi. Là một bác sĩ, tôi sẽ được miễn dịch chống lại cái đau, - tôi thầm nghĩ. Một thiên hướng ư, một sứ mệnh ư? Đúng, một bước tiến hành gần như thiêng liêng. Tôi sẽ thực hiện cái gì đó - có thể không phải cho toàn nhân loại, nhưng chí ít là cho con người. Trong mắt tôi, ta không thể hình dung ai đó lại muốn tấn công một bác sĩ, và một bệnh viện là một nơi được bảo vệ, một khu bất khả xâm phạm. Chính với những niềm tin vững chãi rất ngây thơ này mà tôi dấn thân vào nghề thầy thuốc.</p>

nắng ngoài ô cửa sổ

nắng ngoài ô cửa sổ

<p>Một số trích đoạn:</p>

<p>(1) –&nbsp;Nhịp tim của con chị đấy, chị nghe thấy chưa ạ?</p>

<p>Lời nữ hộ sinh cắt ngang dòng suy nghĩ của Hằng. Hằng khẽ gật đầu. Ừ, thiên thần bé nhỏ của Hằng đấy. Ai bảo Hằng chỉ có một mình. Hai quả tim đang đập. Hai quả tim đang đập trong một cơ thể, một cơ thể bé nhỏ đang nằm trong cơ thể của Hằng, thật kỳ diệu.</p>

<p>….</p>

<p>Hằng siết chặt vòng tay hơn để có thể cảm nhận hơi ấm của con áp vào da thịt mình, và lắng nghe hạnh phúc trong lòng trào dâng…</p>

<p>(Hạnh phúc của đàn bà, trang 53)</p>

<p>(2)&nbsp;Ánh trăng sáng dịu êm, đêm mùa thu trong trẻo, gió thổi mát rười rượi. Ngồi bên Hiên giữa khung cảnh&nbsp; như thế này khiến lòng Lân xao xuyến quá, từng sợi tóc Hiên mềm mại trên vai mình, sự đụng chạm khe khẽ vào da thịt Hiên khơi lên cái ham muốn hừng hực trong Lân….</p>

<p>Lân luồn tay vào trong vạt áo, ghì chặt lấy eo Hiên… Biết nhau từ tấm bé, nhưng hai đứa chưa từng đi quá giới hạn… nhưng đêm nay, Lân không sao kìm hãm được ham muốn tan chảy cùng Hiên…</p>

<p>Hiên bừng tĩnh, Hiên giựt mạnh một cái. Lân trố mình nhìn người yêu.</p>

<p>_ Sao thế Hiên? Hiên không yêu Lân sao?</p>

<p>_ Không phải thế….</p>

<p>_ Vậy thì sao từ chối Lân, Lân sắp ra trường rồi, chúng mình sẽ tổ chức đám cưới</p>

<p>_ Lân giả đò ngây thơ đấy à? Mẹ Lân có đồng ý Hiên đâu. Chuyện chúng mình khó lắm.</p>

<p>Hiên quay đi, đôi vai rung lên, ánh trăng khuya dần nhòe nhoẹt, và lòng Lân đau như cắt.</p>

<p>(Ngày không ám khói, trang 77)</p>

<p>(3)&nbsp;Tôi biết, đêm yên tĩnh trở lại, khi âm thanh ồn ã của cuộc mưu sinh không còn quấn lấy Trầm, nỗi buồn vẫn chưa tìm đến làm trái tim Trầm nhoi nhói vết thương chưa lành. Trầm chưa thể quên mối tình đầu của mình. Khương đã đến với Trầm ngay lúc ấy, nhiệt tình và chân thành, với mong muốn xoa dịu nỗi đau cho Trầm, nhưng Trầm bảo yêu một người đã khó, quên một người càng khó hơn</p>

<p>… Mai và tôi ngồi ngoài hành lang đợi giây phút ca phẫu thuật hoàn thành, bác sĩ sẽ mở cánh cửa cho chúng tôi đón Trầm trở lại. Tôi sẽ kể cho Trầm nghe về căn phòng trọ khác mình mới tìm được. Ở đó, có hai ô cửa sổ thoáng đãng, một cây hoa leo màu mọc ngoài lan can rất đẹp, tôi còn chưa kịp hỏi loài hoa đó tên gì. Nhưng tôi đã tưởng tượng ra cảnh, tôi, Mai và Trầm ngồi bên ô cửa sổ thưởng trà, ngắm hoa, và nghe tiếng chuông gió leng keng ở phòng trọ mới.</p>

<p>(Ký sinh thành phố, trang 5)</p>

<p>(4)&nbsp;Anh ngồi xuống giường của mẹ và đưa mắt hướng ra phía ngoài ô cửa sổ. Hồi nhỏ, ngày nào Phương cũng chơi dưới gốc cây trứng gà kia. Còn mẹ ngồi đây, đúng vị trí mà Phương đang ngồi, khi thì mẹ nhặt rau, khi thì mẹ khâu vá, chốc chốc mẹ lại ngẩng lên nhìn Phương chơi ngoài đó và mỉm cười. Phương vừa chơi lò cò vừa gọi với vào nhà, vặn hỏi mẹ: “Mẹ nhìn gì thế mẹ?”. Mẹ tủm tỉm trả lời: “Mẹ nhìn nắng lũn cũn của mẹ”. Rồi cả hai cùng cười khúc khích.</p>

<p>(Nắng bên ô cửa sổ, trang 144)</p>

nguyễn bá mậu và tác phẩm

nguyễn bá mậu và tác phẩm

Nguyễn Bá Mậu Và Tác Phẩm: Câu Chuyện Về Tài Năng Và Tâm Hồn

Giới thiệu

Cuốn sách ảnh “Nguyễn Bá Mậu Và Tác Phẩm” là một hành trình khám phá thế giới nghệ thuật đầy cảm xúc của nhiếp ảnh gia Nguyễn Bá Mậu, một trong những nghệ sĩ tiên phong của nền nhiếp ảnh Việt Nam. Sách tập trung giới thiệu các tác phẩm của ông được tạo nên trong khoảng thời gian từ năm 1962 đến 1975, bao gồm những tác phẩm từng dự triển lãm trong và ngoài nước, cũng như những tác phẩm từng được vinh danh bởi các giải thưởng danh giá.

Hành Trình Khám Phá

Thông qua những bức ảnh chân thực, cuốn sách đưa bạn đọc đến với những khung cảnh đẹp đến nao lòng, những khoảnh khắc đời thường đầy xúc động và những câu chuyện ẩn chứa sâu trong tâm hồn của nghệ sĩ.

Nét đẹp Đà Lạt, Phan Rang, Nha Trang: Sách giới thiệu những phong cảnh tiêu biểu của các địa danh nổi tiếng, nơi Nguyễn Bá Mậu đã sinh sống và sáng tác. Qua ống kính của ông, bạn sẽ được chiêm ngưỡng vẻ đẹp thơ mộng, trữ tình của vùng đất thơ mộng này.

Sự tinh tế trong nghệ thuật: Các tác phẩm của Nguyễn Bá Mậu toát lên vẻ đẹp tinh tế, lãng mạn, thể hiện một cái nhìn sâu sắc về cuộc sống và con người. Ông không chỉ ghi lại những hình ảnh, mà còn truyền tải những cảm xúc, những tâm tư, tình cảm của mình vào từng tác phẩm.

Phong cách độc đáo: Phong cách nghệ thuật của Nguyễn Bá Mậu được đánh giá là độc đáo và đầy ấn tượng. Ông đã sử dụng ánh sáng và bố cục một cách sáng tạo để tạo nên những bức ảnh đẹp một cách kỳ lạ, thu hút người xem ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Review nội dung sách

Cuốn sách “Nguyễn Bá Mậu Và Tác Phẩm” là một cuốn sách đầy cảm xúc, mang đến cho bạn đọc cái nhìn sâu sắc về cuộc sống, con người và nghệ thuật. Những bức ảnh trong sách không chỉ đẹp về hình thức, mà còn gợi lên những suy ngẫm về ý nghĩa của cuộc sống, về sự trân trọng những giá trị văn hóa và nghệ thuật.

Lời kết

“Nghệ thuật thật bao la, càng đi càng thấy cái ngút ngàn của nó. Bởi thế nên một vài thành công đã thu lượm được, tôi không dám tự mãn và nhất là tôi phát hiện thêm rằng để thành công và đạt được phần nào mong muốn, thiết tưởng không phải chỉ có tâm hồn và cố gắng là đủ, mà cần phải thêm ý chí dũng mãnh và thực tâm mới được.” – Nhiếp ảnh gia Nguyễn Bá Mậu

Những lời tâm huyết của nghệ sĩ Nguyễn Bá Mậu đã thể hiện ý chí kiên trì, sự cống hiến và sự yêu thương nghệ thuật của ông. Cuốn sách “Nguyễn Bá Mậu Và Tác Phẩm” là một minh chứng rõ ràng cho sự đam mê và tài năng của ông, là một món quà vô giá dành cho những người yêu thích nghệ thuật nhiếp ảnh.

vì ta còn chờ nhau

vì ta còn chờ nhau

<p>Lần theo những lối mòn trên đồi thông xanh lá, nồng nàn bồi hồi trước những giây phút gặp lại anh, người luôn nhẫn nại chờ đợi ngày nàng trở về, để được ngồi lại đây đó nói cười cùng nhau.</p>

<p>"Trong vòng tay siết nhẹ của annàng dịu dàng ngước nhìn anh với những vì tinh tú. Dù nâng niu ánh nhìn nàng bằng tất cả rung động, anh cũng không thể hái được dù chỉ là một ngôi sao trong mắt nàng. Nàng đang điều hòa cảm xúc để không vỡ òa. Ánh mắt yếu mềm của nàng làm anh thấy cơn khó thở đang râm ran trong lồng ngực. Nhưng đây chẳng phải là giấc mơ mà anh hằng mơ hay sao? Không phải anh chưa từng nghĩ về nàng với những điều ước lãng mạn sao? Anh đã tìm kiếm cảm giác bình yên trong mỗi giây phút hình dung về nàng. Với một ít kỷ niệm tạo ra đã thành động lực để anh chấp nhận cuộc đời cô đơn đến cuối cùng".</p>

<p>"Như một thực tế đầy sức sống, anh hòa vào dòng chảy mỗi lúc một cuộn trào. Những gương mặt quyết liệt và đầy kiên định nhìn nhau và bước về phía trước. Anh trôi theo cùng đám dông về nơi hội tụ. Và đó cũng là lần cuối cùng người ta nhìn thấy anh, lần cuối anh được sống là chính mình, tự do và yêu thương. Trong giây phút cuối cùng đó anh nở một nụ cười tuyệt đẹp. Anh đang yêu, tình yêu của anh dành cho mọi cái đẹp trên đời, trong đó không thể thiếu niềm hy vọng và tự do."</p>

pháo đài cấm

pháo đài cấm

<p>Chuyện kể về Billy, một cậu bé mười bốn tuổi nghịch ngợm, chán học, tò mò về sự phát triển cơ thể phụ nữ. Cậu lên kế hoạch cùng nhóm bạn thân của cậu cho “cuộc phiêu lưu” trộm tờ tạp chí Playboy tại một tiệm tạp hóa, để ngắm nhìn những bức ảnh nóng bỏng của cô người mẫu Vanna White và photo những bức ảnh đó để bán cho các bạn trong trường. Từ đó, những chuyện dở khóc dở cười xảy ra xung quanh “cuộc phiêu lưu” của cậu và nhóm bạn. Một điều trớ trêu trong “cuộc phiêu lưu” ngốc nghếch này, cậu lại phải lòng chính cô con gái ông chủ tiệm bán tờ tạp chí mà cậu có ý định lấy cắp và cũng là một “chuyên gia” trong lập trình trò chơi máy tính. Điều này khiến cậu gặp không biết bao nhiêu rắc rối, những nút thắt khó gỡ làm đảo lộn cuộc sống của cậu, nhưng cũng là lần đầu trong đời cậu hiểu được tình yêu thực sự.</p>

<p>Cuốn tiểu thuyết lấy bối cảnh thập niên tám mươi, thời đại của chiếc máy C64 như một hồi ức mạnh mẽ trong tâm trí của Jason Rekulak. Ông kể về nó, xuyên suốt qua Pháo đài cấm theo dòng cảm xúc, suy nghĩ nội tâm và những tình cảnh éo le của Billy trước những nhập nhằng giữa cái tốt đẹp và cái xấu xa, giữa tự do và khuôn khổ, giữa sa ngã trong sự trụy lạc và sự thức tỉnh nhân tâm, giữa sự tha hóa các giá trị đạo đức và sự cố gắng cứu vãn các giá trị ấy... qua tình cảm Billy dành cho cô bạn Mary như thanh sô-cô-la mùi bạc hà có vị ngọt ngào, thơm tho nồng nàn.</p>

<p>Pháo đài cấm – cuốn tiểu thuyết của Jason Rekulak lấy cảm hứng từ lĩnh vực lập trình máy tính mang đậm những cá tính độc đáo của những đứa trẻ vị thành niên. Câu chuyện mang thông điệp rất đặc biệt về sự giáo dục con trẻ. Tất cả được thể hiện tự nhiên, trần trụi mà không kém phần tinh tế... qua ngòi bút “đậm bản năng về sự tò mò tính dục” ở Jason Rekulak.</p>

<p>Tác giả Jason Rekulak là một nhà văn người Mỹ. Ông sinh ra và lớn lên tại New Jersey. Ông làm biên tập cho dòng sách hư cấu và phi hư cấu tại Nhà xuất bản Quirk Books trong nhiều năm.&nbsp;Pháo đài cấm là cuốn tiểu thuyết đầu tay của ông.</p>

bé học lễ giáo - kiên trì (sách song ngữ anh - việt) (2020)

bé học lễ giáo - kiên trì (sách song ngữ anh - việt) (2020)

<p>Bé học lễ giáo - 10 đức tính vàng giúp con lớn lên tự tin bước vào đời</p>

<p>Bạn có biết “tất cả trẻ con đều là người ngoại quốc” khả năng học ngoại ngữ của trẻ sẽ trở nên dễ dàng hơn nếu được tiếp xúc từ nhỏ.</p>

<p>Bộ sách song ngữ: Bé học lễ giáo và Tuyển tập những câu chuyện lễ giáo dành cho trẻ từ 6 đến 11 tuổi -&nbsp;là một trong những nỗ lực của người biên soạn nhằm giúp các em có thêm kênh tương tác với Anh ngữ, một cầu nối cần thiết trong việc phát triển bản thân vững tin bước vào thế giới.</p>

<p>Bộ sách&nbsp;Tuyển tập những câu chuyện lễ giáo dành cho trẻ từ 6 đến 11 tuổi -&nbsp;gồm mười quyển, tương ứng với mười đức tính cơ bản mà trẻ cần có -&nbsp;Kiên trì, Biết ơn, Lịch sự và Tôn trọng, Yêu thương, Vị tha và Trắc ẩn, Tinh thần trách nhiệm, Khiêm nhường, Tử tế, Trung thực, Đáng tin cậy.</p>

<p>Bằng ngôn ngữ trẻ em trong sáng, giản dị kết hợp những hình ảnh minh họa đẹp mắt, mỗi cuốn sách trong&nbsp;Tuyển tập những câu chuyện lễ giáo dành cho trẻ từ 6 đến 11 tuổi&nbsp;đều là những bài học nhỏ, giúp các em biết cách ứng dụng vào tình huống thực tế ngoài cuộc sống và rèn luyện đức tính tốt:&nbsp;kiên trì, biết ơn, tinh thần trách nhiệm, tử tế, trung thực…</p>

<p>Từng chủ đề trong bộ sách sẽ cung cấp nhiều từ vựng căn bản dành cho trẻ em. Mỗi tập chứa gần 100 từ vựng tiếng Anh thông dụng giúp các em trao dồi và nâng cao khả năng học ngoại ngữ.</p>

<p>Bạn&nbsp;Rùa kiên trì&nbsp;– kiên trì nghĩa là mình vẫn tiếp tục cố gắng, dù mọi thứ thật khó khăn. Bạn&nbsp;Mèo biết ơn&nbsp;– biết ơn nghĩa là mình cảm ơn vì những gì mình có và mình tìm cách để thể hiện lòng biết ơn đó. Bạn&nbsp;Hưu cao cổ Tinh thần Trách nhiệm&nbsp;- tinh thần trách nhiệm nghĩa là mình làm những việc cần được làm. Bạn&nbsp;Khỉ Tử tế&nbsp;- Tử tế nghĩa là mình vui vẻ sẻ chia hoặc cho người khác những gì mình có. Bạn&nbsp;Gấu Trung thực&nbsp;– Trung thực nghĩa là luôn luôn nói sự thật và chỉ nói sự thật mà thôi…</p>

<p>Bước vào thế giới của những nhân vật này, các em hiểu rằng những việc mình làm, những điều mình nói, những lời hứa, những cách cư xử…của bạn Rùa, bạn Mèo, bạn Hưu, bạn Khỉ, bạn Gấu đều có lý do “rất đúng” để học và làm theo.</p>

<p>Nếu bạn đang tìm một món quà dành tặng các em hãy nghĩ đến bộ sách song ngữ: Bé học lễ giáo và Tuyển tập những câu chuyện lễ giáo dành cho trẻ từ 6 đến 11 tuổi.&nbsp;Sách luôn là món quà tuyệt vời nhất, giúp phụ huynh ươm mầm nuôi dưỡng những hạt giống tốt trong tâm hồn các em.</p>

lạc lối về

lạc lối về

Lạc Lối Về - Heinrich Böll

Bản dịch tiếng Việt này được dịch từ bản tiếng Pháp "Rentrez chez vous, Bogner!" của André Starcky, ấn hành 1954. Nguyên bản tiếng Đức: "Und Sagte Kein Einziges Wort", ấn hành 1953.

Câu chuyện về sự lạc lối và trở về

"Lạc Lối Về" là một câu chuyện thấm đẫm nỗi đau hậu chiến, kể về một ngày đời của một người đàn ông bị chiến tranh "gãy cánh". Anh ta phải rời bỏ vợ con yêu dấu, không thể chịu đựng được cảnh cùng cực, để lại nỗi buồn khôn nguôi trong mùi vị đắng chát của sự nghèo khổ và ký ức hãi hùng của chiến tranh.

Ngoài những công việc hằng ngày để kiếm tiền gửi cho vợ con, anh lang thang qua các công viên hẻo lánh, những khoảng đất trống, vào các quán rượu để tìm quên trong men say, vào nghĩa trang để trò chuyện với người chết. Anh hẹn gặp vợ trong một khách sạn, như một tình nhân lén lút, một bóng hình yêu thương nhưng chưa bao giờ hiện hữu, một tâm hồn vừa gần gũi, vừa xa lạ. Đêm đêm, anh vẫn khóc thầm vì vợ, vì con, vì cảnh đời nghiệt ngã.

Liệu anh còn nhận ra nàng? Hay nàng chỉ là hình ảnh của một quá khứ mà ý thức khốn khổ của anh, hay đúng hơn là vô thức khốn khổ của anh, muốn phủ nhận một cách vô vọng?

Cuối cùng, "trở về" vẫn là sự lựa chọn dũng cảm nhất của con người, lựa chọn tương lai bắt đầu từ một thái độ chấp nhận sáng suốt thực tại đổ vỡ, kết thúc những bước đường lang thang, lạc lối.

Thông điệp ẩn sau sự lạc lối và trở về

Sự lạc lối và trở về của nhân vật chính chính là thông điệp của Heinrich Böll về tình trạng suy tàn hậu chiến, về việc đối mặt với mất mát, kiến tạo lại từ đầu những giá trị nền tảng trong cuộc sống.

Review nội dung sách

"Lạc Lối Về" là một tác phẩm đầy tính nhân văn, phản ánh chân thực và đau đớn về những tổn thương tinh thần của con người sau chiến tranh. Ngòi bút của Heinrich Böll tinh tế, đi sâu vào tâm lý nhân vật, khiến người đọc cảm nhận được nỗi đau, sự cô đơn, lạc lõng và khát khao trở về của nhân vật chính.

Tác phẩm không chỉ là lời tố cáo về hậu quả tàn khốc của chiến tranh, mà còn là một lời khích lệ con người hãy dũng cảm đối mặt với hiện thực, tìm kiếm ý nghĩa cho cuộc sống và xây dựng lại những giá trị đã mất. "Lạc Lối Về" là một tác phẩm đáng đọc, giúp chúng ta hiểu thêm về sự tàn khốc của chiến tranh và sức mạnh phi thường của con người trong việc vượt qua nghịch cảnh.

Về tác giả

Heinrich Böll, tên đầy đủ: Heinrich Theodor Böll (1917 – 1985)

Là nhà văn Đức quan trọng bậc nhất sau Thế chiến thứ hai. Tác phẩm của ông được thể hiện sinh động bằng ngòi bút chân thực và đầy tính nhân văn về cuộc sống con người trong thế giới hoang tàn của chiến tranh, ở đó, họ biết yêu thương, phản kháng, biết can đảm nhìn thẳng vào định mệnh để vượt qua nó.

Ông được trao giải Nobel Văn học năm 1972.

Những tác phẩm nổi bật của Heinrich Theodor Böll gồm:

Der Zug war pünktlich (Chuyến tàu đến đúng giờ, 1949)

Wo warst du, Adam? (Người ở đâu, Adam?, 1951)

Und sagte kein einziges Wort (Và đã không nói một lời duy nhất, 1953),

Haus ohne Hüter (Ngôi nhà không người chăm nom, 1954)

Gruppenbild mit Dame (Bức chân dung tập thể với một quý bà, 1971)

Frauen vor Flusslandschaft (Phụ nữ trên miền sông nước, 1985)

Về dịch giả

Huỳnh Phan Anh

Tên thật: Huỳnh Thành Tâm, sinh 1940 tại Bình Dương. Học ĐH Sư phạm, ngành Triết học tại Viện Đại học Đà Lạt (1960-1964), sau đó trở thành giáo sư dạy Triết, một cây bút truyện ngắn, tiểu luận phê bình và dịch thuật.

Các dịch phẩm:

Một mùa địa ngục (thơ Arthur Rimbaud)

Tuyển thơ tình yêu (thơ Paul Eluard)

Thơ Yves Bonnefoy

Chuông gọi hồn ai (Ernest Hemingway)

Sa mạc (tiểu thuyết J.M.G Le Clézio)

Tình yêu và tuổi trẻ (tiểu thuyết Valery Larbaud)

Bãi hoang (Jean-René Huguenin)

gốm sài gòn

gốm sài gòn

<p>Gốm Sài Gòn là tên gọi để chỉ một dòng sản phẩm gốm sứ ra đời từ những thập niên đầu thế kỷ XX. Tuy nhiên, trong thực tế việc sử dụng tên gọi “Gốm Sài Gòn” có phần tùy tiện và không có sự nhất trí nhau: hoặc để chỉ chung cho các sản phẩm của tất cả các dòng sản phẩm gốm sứ đã được sản xuất ở Sài Gòn - Chợ Lớn (hiểu là địa bàn thuộc Thành phố Hồ Chí Minh hiện nay), hoặc để chỉ dòng sản phẩm gốm sứ bạch dứu ra đời vào nửa đầu thề kỷ XX. Dù được dùng theo nghĩa nào, thì dòng gốm Sài Gòn đến nay vẫn chưa có công trình nghiên cứu nào xác định về lịch sử, chủng loại, đặc điể của chúng. Tập sách này là nỗ lực bước đầu nhằm cung cấp những dữ liệu cần thiết để có được hiểu biết cơ bản về Gốm Sài Gòn.</p>

<p>Để biên soạn tập sách nhỏ này, chúng tôi đã nhận được sự giúp đỡ và chỉ dẫn tận tình của các nhà sưu tập gốm Nam bộ.</p>

<p>Nhân đây, xin được gởi lời tri ân; đặc biệt cảm ơn các nhà sưu tập Lê Nhân Kiệt, Huỳnh Thanh Giang, Đỗ Quyê đã tạo điều kiện thuận lợi cho chúng tôi được tiếp xúc với các sản phẩm gốm Sài Gòn để nghiên cứu cũng như chia sẻ những kiến thức liên quan đến dòng gốm sứ này.</p>

<p>Nhóm Biên soạn</p>

góc nhìn alan - bộ di sản alan phan

góc nhìn alan - bộ di sản alan phan

<p>Góc Nhìn Alan - Bộ Di Sản Alan Phan</p>

<p>“Từ năm 2007 đến nay, tôi thường xuyên về Việt Nam. Sau 42 năm miệt mài trong môi trường kinh doanh Trung Quốc và trước đó, ở Mỹ, tôi thực sự thấy chán thức ăn và con người Trung Quốc; cũng như lối sống vội vã và sự ngạo mạn của người Mỹ. Tôi muốn tìm một điều gì đó khác hơn và hy vọng Việt Nam sẽ là một “quê hương thực sự” cho phần đời còn lại của mình.

Những vấn đề kinh tế, xã hội và văn hóa ở&nbsp;Việt Nam rất giống những gì tôi từng thấy ở Trung Quốc 15 năm về trước, hay Thái Lan, Mã Lai… 30 năm về trước.&nbsp;</p>

<p>Tuy vậy, có một điều khác biệt: tôi không sinh ra hay lớn lên tại Trung Quốc hay Thái Lan, Mã Lai… nên tôi chỉ cười với những người nước ngoài khác khi họ phê bình hay giễu cợt điều gì đó nghịch lý và thua kém của dân bản xứ, nhưng với Việt Nam, nơi tôi gọi là “quê hương”, điều này thường làm tôi đau lòng và trăn trở…”</p>

<p>Bộ sách gồm 4 cuốn được biên tập từ 6 tác phẩm của Tiến sĩ mang tên:&nbsp;Đừng hoang tưởng về biển lớn,&nbsp;Một tư duy khác về kinh tế xã hội Việt Nam,&nbsp;Không có bữa ăn nào miễn phí,&nbsp;Góc nhìn Alan kinh tế,&nbsp;Niêm Yết sàn Mỹ và 42 năm làm ăn tại Mỹ và Trung Quốc.</p>

mùa nước nổi trong đời sống văn hoá đồng bằng sông cửu long

mùa nước nổi trong đời sống văn hoá đồng bằng sông cửu long

<p>Mùa nước nổi trong đời sống văn hóa đồng bằng sông Cửu Long</p>

<p>Mùa nước nổi đồng bằng sông Cửu Long, chỉ kéo dài tối đa là bốn tháng trong năm, là thời điểm mà cư dân địa phương tập trung cao độ tri thức, phương tiện ứng phó với thiên nhiên.</p>

<p>Những hoạt động sản xuất và sinh hoạt đời thường khác của cư dân địa phương trong mùa nước nổi góp phần tăng thêm sự phong phú đa dạng, nhiều màu sắc cho văn hóa miền sông nước đồng bằng sông Cửu Long.</p>

<p>Có một số sinh hoạt chỉ diễn ra trong mùa nước, tuy nhiên cũng không ít hoạt động diễn ra xuyên&nbsp; suốt cả năm gắn liền với sông nước, nên trình bày tách bạch mùa nước nổi trong đời sống văn hóa đồng bằng sông Cửu Long là một việc không đơn giản.</p>

<p>Để tiếp cận vấn đề một cách tương đối, trong tập sách này, chúng tôi xin trình bày theo các&nbsp; chương:</p>

<p>- Chương một: Mấy nét về mùa nước nổi ở đồng bằng sông Cửu Long.</p>

<p>- Chương hai: Nơi ăn chốn ở trong mùa nước nổi.</p>

<p>- Chương ba: Hoạt động kinh tế, đi lại vận chuyển và chiến đấu bảo vệ Tổ quốc trong mùa nước nổi.</p>

<p>-&nbsp; Chương bốn: Mùa nước nổi trong đời sống văn hóa tinh thần.</p>

<p>Với nội dung trên, bằng một số hình ảnh tiêu biểu, chúng tôi cố gắng khắc họa phần nào vai trò, tác động, ảnh hưởng của mùa nước nổi trong đời sống vật chất và tinh thần của cư dân đồng bằng sông Cửu Long. Qua thời&nbsp; gian, do tiến bộ của khoa học kỹ thuật, kinh tế xã hội phát triển, một số hoạt động từng bước lui dần vào quá khứ. Nhưng thực tế nó vẫn tồn tại, bàng bạc, ẩn hiện dưới nhiều dạng thức khác trong tri thức dân gian, trong phương ngữ, trong lời ăn tiếng nói của từng địa phương, trong tên đất tên làng xóm, trong ký ức tập thể của nhân dân, trong phong tục, trong tín ngưỡng, trong văn hóa vật chất...</p>

<p>Nguyễn Hữu Hiếu</p>

<p>&nbsp;</p>

<p>Khái niệm&nbsp;“mùa nước nổi”:</p>

<p>Mấy trăm năm qua, từ khi đặt chân lên đồng bằng sông Cửu Long, qua nhiều thế hệ, người Việt ở Nam bộ đã nắm bắt và vận dụng quy luật tự nhiên vào cuộc sống.</p>

<p>Đồng thời căn cứ vào đặc điểm các hiện tượng tự nhiên mà ở quê cũ không có, người ta khoác cho nó một cái tên, một khái niệm mới cho phù hợp. Từ nước nổi hay nước lên ra đời và tồn tại suốt từ đó đến nay.</p>

<p>Thế nhưng, hơn mấy chục năm qua, bỗng dưng xuất hiện một số khái niệm xa lạ với phương ngữ và văn hóa Nam bộ, được đưa vào:&nbsp;nước lũ&nbsp;thay cho&nbsp;nước nổi&nbsp;(nước lụt, nước ngập, nước lên, mùa nước) và kèm theo hàng loạt các mô hình của&nbsp;“tư duy đắp đê, be bờ”&nbsp;được đề xuất thực hiện, như:&nbsp;“sống chung với lũ”, “làm nhà trên cọc”, “đê bao chống lũ”, “cụm tuyến dân cư chống lũ”, “nhà vượt lũ”,...&nbsp;làm như thể mấy trăm năm qua, mỗi khi đến mùa nước nổi là cư dân đồng&nbsp; bằng sông Cửu Long bỏ chạy, và không biết dựng nhà sàn để trụ lại mỗi khi đến mùa nước&nbsp; lên.</p>

<p>“Các thuật ngữ: nước ngập, nước lụt, nước lên, mùa nước là phương ngữ Nam bộ, phản ánh cụ thể một hiện tượng tự nhiên tại địa phương, không có ở nơi khác; thể hiện quá trình nhận thức, đúc kết kinh nghiệm, trí tuệ dân gian trong mấy trăm năm mở cõi. Nó là một sản phẩm văn hóa trong lĩnh vực ngôn ngữ, thể hiện bản sắc địa phương, góp phần làm giàu, làm phong phú, đa dạng hơn cho ngôn ngữ dân tộc, được hình thành và tồn tại mấy trăm năm qua. Nó gắn liền với đời sống vật chất cũng như tinh thần của người Việt ở Nam bộ, thể hiện qua lời ăn tiếng nói đã đi vào văn học dân gian lẫn văn học tác gia…”</p>

<p>Nay bỗng nhiên biến mất dần và thấy vào đó là từ “lũ”, một từ xa lạ không phản ánh đúng với bản chất vốn có của hiện tượng tự nhiên.</p>

<p>&nbsp;</p>

<p>Trích&nbsp;“Ăn uống mùa nước nổi - Mắm”:</p>

<p>Chỉ riêng mắm đã có một danh sách thực đơn dài đáng nể: mắm cá lóc, mắm cá sặc, mắm cá&nbsp; linh, mắm cá rèn, mắm rươi, mắm còng, mắm ba khía, mắm ruốc...&nbsp; và chỉ một món mắm đã có những cách ăn khác nhau: mắm sống, mắm kho, kho mắm, mắm chưng, lẩu mắm...</p>

<p>Ai thèm bông súng mắm kho</p>

<p>Về trong Đồng Tháp ăn cho đã thèm.</p>

<p>Một nồi mắm kho “đạt chất&nbsp; lượng”, phải hội đủ hai yếu tố: thời gian và không gian. Thời gian&nbsp; có nghĩa là phải được nấu ngay trong mùa nước nổi, mới có đầy đủ vật liệu. Nồi nước mắm phải&nbsp; được nấu bằng mắm cá sặc hoặc mắm cá&nbsp; linh; mắm được nấu rệu, lược bỏ xác mắm. Xong cho vào nồi, nêm nếm vừa ăn, cho lên bếp nấu với lửa vừa phải, khi mắm sôi, vớt bỏ bọt, rồi cho vào các thứ đã chuấn bị&nbsp; sẵn: cá linh non (cỡ ngón&nbsp; tay út&nbsp; hoặc nhỏ hơn, xương mềm), thịt ba rọi thái mỏng, một ít khổ qua, cà tím, dưa leo... thái cỡ ngón tay cái, lươn và rắn bông súng được thui sơ&nbsp; qua (để loại bỏ mùi tanh), bẻ khúc... Khi mắm sôi lên lần nữa, lại phải vớt bỏ bọt, xong nêm lại lần nữa. Nhấc nồi ra khỏi bếp đưa vào mâm;&nbsp; lưu ý nồi này phải là nồi đất, để suốt bữa ăn mắm vẫn nóng (không phải sôi sung sục như lẩu mắm hiện nay). Trên mâm có để sẵn: rau (gồm bông súng đã tước vỏ, xắt khúc trộn với bông điên điển, giá và rau đắng), chanh ớt... được bày trên xuồng trên ghe hay trong một căn chòi... trong không gian bốn bề toàn là nước. Mọi người có chén riêng, lần lượt để vào một ít&nbsp; rau, dung muỗng múc mắm cho vào chén, sao cho có đủ cá linh, khổ qua, thịt, rắn, lươn, ít nước; xong vắt&nbsp; một tí chanh.</p>

<p>Đưa cay nửa chung mắt trâu rượu miệt Tân An (Long An, nơi chuyên nấu rượu bằng nếp), rồi đưa chén lên miệng và vào, cắn một miếng ớt hiểm, rồi từ từ nhai. Cái béo của thịt ba rọi, cái ngọt của cá, lươn, rắn..., cái nhân nhẩn đắng của rau đắng, khổ qua, cái cay của ớt hòa với cái nồng nàn của rượu... trong cái mùi mắm thoang thoảng, đang thấm đậm dần vào từng giác quan&nbsp; của người dùng. Không biết trên thế giới này có món sơn hào hải vị nào khác, chứ với cư dân đồng bằng sông Cửu Long, như thế là đã đạt đỉnh cao của nghệ thuật ẩm thực dân dã của miệt sông nước trong mùa nước nổi.</p>

nội tình của ngoại tình

nội tình của ngoại tình

<p>Nội tình của ngoại tình&nbsp;không hẳn là một quyển sách chỉ nói về sự phản bội trong tình cảm. Một mối quan hệ bất chính dạy chúng ta rất nhiều thứ về hôn nhân - những gì chúng ta kỳ vọng, những gì chúng ta mong muốn, những gì chúng cảm thấy mình xứng đáng phải có. Các mối quan hệ bất chính đưa ra một khung cửa độc nhất để nhìn vào thái độ cá nhân lẫn thái độ văn hóa mà chúng ta có về tình yêu, dục vọng và cam kết tình cảm. Thông qua việc xem xét và đánh giá tình yêu vụng trộm dưới nhiều góc độ khác nhau, tôi mong các bạn độc giả cùng tham gia khám phá về các mối quan hệ hiện đại trong rất nhiều biến thể khác nhau của nó với sự chân thành, sáng suốt và cả tranh cãi.</p>

<p>Ngày nay một cuộc đối thoại về các mối quan hệ bất chính dễ mang tính chia cắt, phán xét, và có lối suy nghĩ thiển cận. Xét dưới góc một nền văn hóa, chúng ta chưa khi nào cởi mở về tình dục hơn ngày nay, nhưng sự bội bạc vẫn còn chìm khuất đằng sau một đám mây của sự hổ thẹn và giấu giếm. Tôi hy vọng quyển sách này sẽ giúp xua đi sự im lặng ấy và mở ra một lối suy nghĩ và diễn đạt mới mẻ cho một trong những điều xưa cổ nhất trong cuộc sống của con người. Rất nhiều người đã viết ra cách ngăn ngừa và chữa lành sau khi sự đã xảy ra; nhưng ít ai viết về ý nghĩa và động cơ của các mối quan hệ bất chính. Càng ít hơn nữa những người nói về những điều mà chúng ta có thể học được từ các mối quan hệ và làm thế nào để kiến thức ấy có thể biến đổi và hoàn thiện các mối quan hệ của chúng ta.</p>

<p>Trong quá trình hành nghề tâm lý trị liệu của mình, suốt sáu năm qua tôi vẫn luôn tập trung vào những cặp đang giải quyết việc bị phản bội. Thông qua họ, tôi đã đo lường những tầng sâu của chủ đề này. Vì đã gặp mặt họ khi đi cùng với nhau hoặc khi đi một mình, tôi đã thu được một cái nhìn khác lạ về trải nghiệm của người lầm lạc, chứ không chỉ niềm đau của người bị phản bội.</p>

<p>Các mối quan hệ ngoài luồng thì luôn bí mật, và quyển sách này chứa nhiều bí mật.</p>

<p>- Esther Perel</p>

Tải Sách là website thư viên sách chia sẻ tài liệu sách với nhiều định dạng pdf/epub/mobi/prc/azw3 được tổng hợp mới nhất. Bạn có thể đọc online hoặc download về các thiết bị di động, máy tính, máy đọc sách để trải nghiệm.

Liên Hệ