Trường học hạnh phúc: Hành trình 30 năm của một người thầy
Cuốn sách "Trường học hạnh phúc" là câu chuyện chân thực về hành trình 30 năm theo đuổi lý tưởng giáo dục của thầy Nguyễn Văn Hòa - một người thầy với trái tim đầy nhiệt huyết và tâm huyết với nghề.
Từ ước mơ tuổi thơ đến hiện thực
Ngay từ khi còn nhỏ, thầy Hòa đã thấm nhuần giá trị của sự khích lệ và động viên trong học tập. Lớn lên trong những năm tháng đất nước còn nhiều khó khăn, thầy Hòa đã lựa chọn nhập ngũ, cống hiến sức trẻ cho hòa bình của Tổ quốc. Dù vậy, ngọn lửa đam mê giáo dục vẫn âm ỉ cháy trong lòng thầy.
Sau khi trở về từ chiến trường, thầy Hòa đã quyết tâm theo đuổi con đường học vấn, ôn thi và đỗ đại học. Bước vào lĩnh vực giáo dục, thầy Hòa gặp phải nhiều khó khăn bởi xuất thân và định kiến xã hội. Tuy nhiên, với tinh thần học hỏi và nỗ lực không ngừng, thầy đã dần khẳng định bản thân và nhận được sự nể phục của đồng nghiệp và học sinh.
Xây dựng ngôi trường mơ ước
Trải nghiệm thực tế cùng những trăn trở về giáo dục đã thôi thúc thầy Hòa xây dựng một ngôi trường mơ ước - một ngôi trường không có roi vọt, nơi học sinh được học tập trong môi trường vui vẻ, hạnh phúc và phát triển toàn diện.
Cuốn sách "Trường học hạnh phúc" là lời tâm huyết của thầy Hòa, chia sẻ những giá trị giáo dục mà thầy đã dày công vun trồng suốt 30 năm qua.
Những bài học quý giá
Với giọng văn nhẹ nhàng, giản dị, thầy Hòa chia sẻ những câu chuyện, những bài học sâu sắc được đúc rút từ cuộc đời, từ công việc của mình. Sách không chỉ mang đến cho người đọc những kiến thức bổ ích về giáo dục, mà còn là nguồn cảm hứng cho mỗi người trong việc theo đuổi ước mơ, khát vọng của bản thân.
Dưới đây là một số đoạn trích hay trong sách:
Chương I:
"Đối với người Việt mình, ngày sinh thì cha mẹ, anh em ruột rà có thể không nhớ được, nhưng ngày mất thì không bao giờ quên, cho dù là bao nhiêu năm đi nữa."
"Tình yêu, tình thương mà anh chị dành cho tôi, tôi ngẫm, giống như tình cảm cha mẹ dành cho con cái: vô điều kiện và bao dung."
"Mẹ khiến tôi không bao giờ ngừng thán phục."
"Tình cảm gia đình ấm áp năm đó là cái nôi nuôi dưỡng tâm hồn tôi,…"
Chương II:
"Ngày đó, lớp học nào cũng treo một cái bao roi mây. Tôi luôn khao khát một ngôi trường không có cái roi nào cả."
"Đối với một đứa trẻ thì sự khích lệ đúng lúc là phần thưởng tốt đẹp nhất chứ không hẳn là đồ chơi, quà vặt, bánh kẹo."
"... quy định sinh ra phải dựa trên cơ sở tôn trọng con người."
"Phải có giáo dục lao động và chỉ có giáo dục lao động mới tạo ra một người công dân thật sự có tâm hồn, có trách nhiệm,…"
"Rủi ro trên ghế nhà trường chỉ là những chướng ngại nhỏ,…"
"Tôi thấy hạnh phúc lắm khi mình may mắn được tới gần như thế với con người vĩ đại nhường ấy của đất nước."
"Nếu không có ước mơ thì con người sẽ sống tầm thường lắm,…"
"Học tập mà xa rời đời sống thì sẽ khiến cho người học như thể đang đi trên mây,…"
Chương III:
"Mẹ là một người có rất nhiều ảnh hưởng tới tôi, từ ngày xưa cho đến mãi sau này vẫn thế."
Chương IV:
"Sống với tinh thần học tập, phát triển thì ở đâu mình cũng thích nghi được."
"Con người mà, lúc khí thế hào hứng thì quên hết tất cả. Nhưng khi đứng trước sự chia ly, trước thách thức, trước sinh ly tử biệt thì bắt đầu suy nghĩ về thân phận mình."
Chương V:
"... những ngày tháng tuy vất vả nhưng yêu thương, gắn bó với nhau.”
"... gặp “ông ba mươi” đã trở thành nỗi ám ảnh của bộ đội vùng Quế Sơn, Phước Sơn…".
"Trong chiến tranh có rất nhiều người nằm xuống, hy sinh vì nhiều lý do…".
“Tư tưởng không thông thì đeo bi đông cũng nặng.”
"... đất của ta, trời của ta, núi rừng trùng điệp của ta."
Chương VI:
"Tự truy bài nhau, tự trình bày, tự làm thầy giảng bài cho bạn chính là cách học tích cực và hiệu quả nhất."
“Xởi lởi trời cho, so đo trời rút lại”, và “Tiền ra ngoài cửa, tiền đã có chửa”.
"Lúc làm hàng, không cần ai cho, chỉ cần ai mua hàng cho mình thì người đó đã thành ân nhân rồi."
"Tôi khiêm tốn nhưng cũng rất gia giáo, nề nếp như ở nhà chứ không tùy tiện bao giờ."
"... nếu là hòn đá mang trong mình ngọc quý, cũng sẽ được người ta trân trọng nâng lên đặt ở vị trí xứng đáng.”
Chương VII:
"... phải làm gì liên quan đến nghề mà vẫn cứu được mình, giúp đỡ cho các đồng nghiệp."
"Điều quan trọng là vẫn còn trường."
"... phải có trách nhiệm với những phụ huynh đang lựa chọn đồng hành cùng chúng tôi.… nếu cùng đồng thuận, thì tiếp tục đồng hành. Còn không, mỗi người sẽ đi con đường riêng."
"Nghĩ đến phát triển, trường đông học sinh, bề thế, vui vẻ trong lòng lại được khích lệ."
"... miễn là có chí, có gan thì mọi việc sẽ được giải tỏa."
Chương VIII:
"Trên đời giúp người, không mong người trả ơn nhưng có hậu đấy."
"Bất kỳ mục tiêu nào, tôi cũng luôn xác định mình phải làm chủ…".
"Một cách tình cờ, cả hai chủ nhân ban đầu của mỗi khu đất, đều yên tâm khi giao đất cho tôi."
Chương IX:
"... bất kỳ công việc gì, nếu đầu óc thông suốt, tự nguyện, hứng thú thì người ta luôn sẵn sàng hết mình và đạt kết quả tích cực."
"Phải làm sao cho các thầy cô giáo có thêm hiểu biết về Tâm lý học,…".
"... cái uy ở đây là “quyền lực mềm” – còn lớn hơn cả kỷ luật thép – kỷ luật có từ sự tôn trọng, thấu hiểu và sẵn sàng thay đổi."
"Tôi không nghĩ mình đã già và thực sự không có nhu cầu nghỉ ngơi."
"Nếu quyết tâm và tiến bước đi lên, đường đi sẽ dần rõ nét và ở cuối đường hầm ánh sáng sẽ bừng lên, ánh sáng của những thành công. Tôi tin, những thế hệ học sinh của trường Nguyễn Bỉnh Khiêm sẽ luôn cất cánh bay cao, bay xa…"
Về tác giả
Tiến sĩ Nguyễn Văn Hòa:
Giảng viên trường Cao đẳng Sư phạm Hà Nội
Người thành lập và xây dựng trường Nguyễn Bỉnh Khiêm
Chủ tịch HĐQT hệ thống giáo dục Nguyễn Bỉnh Khiêm
Từ 70 học sinh khóa đầu, cơ sở vật chất đi thuê, ngày nay trường đã trở thành hệ thống giáo dục liên cấp từ tiểu học, THCS đến THPT, có hai cơ sở Cầu Giấy và Tây Hồ.
Cuốn sách "Trường học hạnh phúc" là một minh chứng cho tình yêu nghề, sự tâm huyết và nỗ lực phi thường của thầy Nguyễn Văn Hòa. Đó là câu chuyện truyền cảm hứng về hành trình theo đuổi lý tưởng giáo dục, góp phần mang đến một thế hệ tương lai đầy hy vọng.