An Chi: Một tấm gương về ý chí và tri thức
Từ những ngày tháng gian truân đến với đam mê học hỏi
An Chi, hay Huệ Thiên, một cái tên quen thuộc với độc giả của tạp chí Kiến thức ngày nay, là tác giả của chuyên mục "Chuyện Đông chuyện Tây" được nhiều người yêu thích. Cái tên An Chi gắn liền với hình ảnh một người am hiểu sâu rộng, một bậc thầy về kiến thức, nhưng ít ai biết được đằng sau đó là một cuộc đời đầy gian truân.
Sinh ra trong một gia đình khá giả ở Sài Gòn, An Chi theo học tại trường Chasseloup-Laubat. Sau Hiệp định Genève, ông chọn miền Bắc và bắt đầu giảng dạy cấp hai tại Thái Bình. Tuy nhiên, chỉ sau 6 năm, ông bị thải hồi vì những "tư tưởng lệch lạc". Không nơi nương tựa, ông phải ở nhờ nhà một người quen. Sau đó, ông làm công nhân, phụ trách bổ túc văn hóa, rồi được chuyển đến Trường Học sinh miền Nam số 8 ở Tam Đảo.
Sau khi miền Nam giải phóng, An Chi về Sở Giáo dục Thành phố Hồ Chí Minh rồi Phòng Giáo dục Quận 1. Năm 1984, ông xin về hưu non để dành thời gian cho việc học và nghiên cứu.
Niềm đam mê học hỏi bất tận
An Chi luôn nuôi dưỡng một niềm tri ân sâu sắc với những người đã từng "thải hồi" mình. Ông xem đó là cơ hội để theo đuổi đam mê học hỏi thực sự, để trở thành người có ích cho xã hội. Ông dành trọn vẹn thời gian cho việc đọc sách, nghiên cứu những vấn đề mà mình đã ấp ủ từ lâu.
"Càng học thì lại càng thấy mình biết quá ít", An Chi từng chia sẻ. Chính vì thế, ông không ngừng tìm kiếm sách vở, trau dồi kiến thức về các khoa học xã hội và nhân văn. Bất kể là khi làm thợ nguội, đi học chính trị hay làm công việc hành chính, ông đều dành tâm trí cho việc học. Cuộc sống thực sự của ông chỉ bắt đầu khi ông về hưu và có thể dành trọn thời gian cho đam mê của mình.
"Chuyện Đông chuyện Tây": Một công việc có ích
Khi được Ban biên tập Tạp chí Kiến thức ngày nay giao phụ trách chuyên mục "Chuyện Đông chuyện Tây", An Chi đã dành nhiều thời gian để trả lời những băn khoăn của bạn đọc về chữ nghĩa và tri thức. Ông xem đây là công việc có ích cho nhiều người, mặc dù nó đôi lúc làm ông sao nhãng việc nghiên cứu những vấn đề về lịch sử tiếng Việt mà ông theo đuổi từ lâu.
An Chi luôn giữ một tinh thần cầu thị và trách nhiệm cao với khoa học, với những người đã đặt niềm tin vào mình. Những câu trả lời của ông trên tạp chí đều là kết quả của quá trình tra cứu nghiêm túc, với lời văn trong sáng, đĩnh đạc, dí dỏm một cách nhã nhặn và tuệ minh, khiến việc đọc trở thành một lạc thú.
Một tài năng thực thụ ẩn hiện trong những bài viết ngắn gọn
Dù không tự nhận mình là "nhà bách khoa", nhưng những kiến thức uyên bác của An Chi đã khiến nhiều người thán phục. Những ý kiến của ông về gốc Hán của yếu tố "kẻ" đứng trước những địa danh, về gốc Hán của chữ chiềng, việc ông cải chính những chỗ sai quan trọng của Từ điển Bách khoa Việt Nam, sự sai trái của cách nói "sau Công nguyên"... đã được chứng minh và trình bày một cách thuyết phục, khiến ngay cả những chuyên gia khó tính cũng phải tán thành.
Nhiều bài viết của An Chi hé mở những luận điểm khoa học quan trọng và thú vị, khiến người đọc tự hỏi tại sao ông không trình bày chúng thành những chuyên luận. Nhưng những người như An Chi thường rất khó tính với bản thân. Có lẽ một ngày nào đó, những chuyên luận ấy sẽ đủ chín muồi để ông công bố với công chúng.
An Chi - Tấm gương sáng chói của ý chí và tri thức
An Chi không chỉ là một người am hiểu kiến thức uyên bác mà còn là tấm gương sáng chói của ý chí vượt qua mọi gian truân để đạt đến đỉnh cao của tri thức. Ông đã chứng minh cho chúng ta thấy rằng, đam mê và nghị lực là chìa khóa dẫn đến thành công.
Cuộc đời của An Chi, cũng như những bài viết của ông trong chuyên mục "Chuyện Đông chuyện Tây", là nguồn cảm hứng và động lực cho nhiều người. Qua những trang viết đầy tri thức, ông đã chia sẻ với độc giả những kiến thức quý báu và lòng yêu tri thức cháy bỏng của mình. An Chi là một người thầy, một người bạn, một nguồn cảm hứng bất tận cho những ai muốn theo đuổi con đường học vấn.