Chỉ là những tình cảm thực dành cho các em, các con và cháu của mình, mà nhà thơ Vũ Quần Phương khiến bạn đọc rưng rưng. Người lớn thì đồng cảm với những suy tư chiêm nghiệm, trẻ em thì khúc khích cười với cái “yêu to nhất nhà” của cậu anh trai, cảm nhận được tình yêu “dâng qua vai bố để con nhìn”, thương nỗi nhớ trầm ngâm sâu lắng của người ông, và thấy thật kì diệu với những điều nhà thơ Nói với bé.
Nếu nhắm mắt trong vườn lộng gió
Sẽ được nghe nhiều tiếng chim hay
Tiếng lích rích chim ri trong lá
Con chìa vôi vừa hót, vừa bay...
Nhà thơ VŨ QUẦN PHƯƠNG, tên thật là Vũ Ngọc Chúc, sinh năm 1940 tại Hà Nội.
Quê bố: Hải Hậu, Nam Định. Quê mẹ: Từ Liêm, Hà Nội.
Tốt nghiệp Đại học Y khoa năm 1965, chuyển nghề, viết văn chuyên nghiệp từ 1972.
• Giải thưởng Hội Văn nghệ Hà Nội (1967, 1971, 2012)
• Giải thưởng Tổng liên đoàn lao động Việt Nam (1976)
• Giải thưởng thơ Hội Nhà văn Việt Nam (1984, 1997)
• Giải thưởng Ủy ban toàn quốc các Hội Văn học Nghệ thuật (2000, 2004)
• Giải thưởng Nhà nước (2007)
• Giải thưởng Hội đồng lí luận Văn học Nghệ thuật Trung ương (2014)
• Âm thanh im lặng (1968) trong tập Cỏ mùa xuân
• Những điều cùng đến (1983)
• Hạt cát (1985) trong tập Cát Sáng
• Vầng trăng trong xe bò (1988)
• Quên chữ quên câu (2000)
• Giấy mênh mông trắng (2003)
• Chân trời sau chân trời (2011)
• Phía ngoài kia là rừng (2017)
• Đọc thơ Hương tích (1986, tái bản nhiều lần)
• Thơ với lời bình (1990, tái bản nhiều lần)
• 30 tác giả văn chương (2009)
• Bóng mát dọc đường xa (2014)
• Cưỡi ngựa máy xem Hoa Kỳ (2005)