bài ca của tự do và niềm vui

bài ca của tự do và niềm vui

Khám phá con đường hạnh phúc trọn vẹn với "Chúng ta đến trần gian này để làm gì?"

Giới thiệu

Cuốn sách "Chúng ta đến trần gian này để làm gì?" của tác giả Nguyễn Thế Đăng là một hành trình khám phá ý nghĩa cuộc sống, đưa bạn đọc đến với một cuộc sống thực sự trọn vẹn và ý nghĩa. Qua những trang sách, tác giả sử dụng ánh sáng của Phật pháp, thi ca, nghệ thuật, khoa học thực nghiệm cùng với những vụ trụ quan Đông phương và Tây phương để soi tỏ con đường đi của mỗi người.

Khám phá bản chất cuộc sống và hạnh phúc

Tác giả Nguyễn Thế Đăng khẳng định: "Đạo Phật vô thượng là vì thế: đối với cái già nua, cổ lỗ của chúng ta là tính chất trẻ thơ vĩnh cửu vì chưa từng ô nhiễm của nó, ngược với cơn vô thường chóng vánh của đời người thì nó là Bất tử, Chân thường, đối với nỗi khổ đau vô vàn hình trạng của chúng ta thì nó là An Lạc, đối với phận kiếp sanh già bệnh chết của chúng ta thì nó là Thường, Lạc, Ngã, Tịnh."

Cuốn sách đưa ra một quan niệm về cuộc sống và hạnh phúc: "Chúng ta thấy muôn loài đều đi tìm hạnh phúc. Ðạo Phật cũng thế, cùng chung với mọi người, đạo Phật đi tìm hạnh phúc. Và nếu dùng chữ “tu hành” theo cái nghĩa để chỉ cuộc đi tìm hạnh phúc, thực hiện hạnh phúc, thì quả thật, cả nhân loại không ai mà không tu hành. Người thì tu hành thực hiện tiền tài, người thì tu hành thực hiện dục lạc, người thì tu hành thực hiện danh vọng, người thì tu hành thực hiện trí thức... là những thứ mà người đời cho là hạnh phúc."

Tuy nhiên, tác giả khẳng định rằng: "Nhưng tiếc thay, vì không thấy trước tất cả những cái đó đều vô thường, vô ngã; tất cả những thứ đó đều vô nghĩa trước sự vận hành không ngừng nghỉ của cuộc đời, nghĩa là sự vận hành không ngừng nghỉ của cái chết, cho nên khổ đau, tiếc hận, không thể nắm giữ là điều tất yếu."

Hành trình tìm kiếm hạnh phúc đích thực

Cuốn sách "Chúng ta đến trần gian này để làm gì?" hướng dẫn bạn đọc một con đường đi đến hạnh phúc đích thực, một cuộc sống tự do, bình an và hạnh phúc: "Vậy thì chúng ta hãy ngồi xuống. Đành rằng ngồi thiền không phải là cách duy nhất để tiếp cận với thực tại, nhưng đó là cách cụ thể, vừa tầm cho tất cả chúng ta. Hãy ngồi xuống, cảm nhận và thể nghiệm trong thân tâm này có ánh sáng, có sự bình an càng ngày càng lớn rộng, có sự ngưng nghỉ của những tư tưởng cứ mãi lao xao trong những vòng quay hữu hạn của chúng, có tự do, tự do đối với tất cả những gì hữu hạn và tạm thời, có tình thương, có năng lực, có cái gì vô thượng và siêu việt, và nhiều nhiều thứ nữa. Thân tâm này chính là con đường đi đến thực tại tối hậu (đây là một cách nói vì thực tại tối hậu cũng phải là thực tại ban đầu, thực tại bổn nguyên)."

Con đường Phật giáo - Sự chuyển hóa tâm thức

Tác giả chỉ ra rằng, để đưa con người đến sự sống đúng hầu tiếp cận với cái chân thật, Phật giáo có rất nhiều pháp môn, phương pháp để chuyển hóa. "Thế nên, ở đây chúng ta chỉ có thể nói đến sự học Phật giáo một cách chung chung. Sự học và thực hành ấy xảy ra trong mọi hoàn cảnh, mọi thời gian cho đến khi chết. Nhưng chúng ta có thể tóm tắt con đường Phật giáo là sự chuyển hóa tâm thức, từ tâm bất tịnh (càng bất tịnh bao nhiêu càng khổ đau bấy nhiêu) đến tâm thức thanh tịnh (càng thanh tịnh đến đâu càng chứng nghiệm Niết bàn đến đó). Như vậy, khi nói “từ bỏ” là từ bỏ cái giả (cái này sẽ đem đến khổ đau) để sống với cái chánh, cái thật (và cái này sẽ đem lại tự do và an lạc)."

Văn hóa Phật tánh - Con đường hạnh phúc trọn vẹn

Tác giả Nguyễn Thế Đăng khẳng định rằng: "Phật tánh vốn có ở mỗi con người, nên một nền văn hóa như vậy đặt trọng tâm và mọi giá trị vào từng con người. Mỗi người vốn tiềm tàng điều kiện “cần và đủ” để thành tựu nhân cách tối thượng (Bi, Trí, Dũng) nên chính mỗi người cần được trân trọng dù đang ở trong hoàn cảnh như thế nào."

Cuốn sách "Chúng ta đến trần gian này để làm gì?" là một hành trình khám phá ý nghĩa cuộc sống, đưa bạn đọc đến với một cuộc sống thực sự trọn vẹn và ý nghĩa. Với những bài học sâu sắc về Phật pháp, thi ca, nghệ thuật, khoa học thực nghiệm và vũ trụ quan Đông phương, Tây phương, cuốn sách mang đến cho bạn đọc những góc nhìn mới, những con đường đi để mỗi người có thể tìm thấy được hạnh phúc đích thực trong cuộc đời.

Mục lục

**Phần 1: Bài ca của tự do và niềm vui**

* Tính chất trẻ thơ trong đạo Phật

* Quan niệm của Phật giáo về cuộc đời và hạnh phúc

* Chúng ta đến trần gian này để làm gì?

* Bài ca của tự do và niềm vui

* Những giá trị sống cho tuổi trẻ

* Gần, quá gần

* Trẻ trung vui đùa

* Lời kêu gọi tâm linh

* Tự do, bình an và hạnh phúc

**Phần 2: Văn hóa là hiểu biết và thương yêu**

* Văn hóa là hiểu biết và thương yêu

* Giáo dục Phật giáo: con đường chuyển hóa toàn diện

* Đạo Phật trong thế giới ngày nay

* Sứ mạng thi sĩ: nhớ và tưởng

* Linh hồn hay yếu tính thi ca

* Nhân đọc lại tự thú của Lev Tolstoy

* Einstein và con đường hài hòa của Đông phương

* Khoa học hiện đại và con đường Phật giáo

* Vũ trụ quan Tây phương và Đông phương

**Phần 3: Con đường hạnh phúc**

* Mùa xuân từ cảm nghĩ đạo Phật

* Con đường hạnh phúc

* Vài suy nghĩ về một nền văn hóa Phật tánh

* Những giá trị sống trong một viễn cảnh Phật giáo

* Đi vào bản tánh của tâm thức

* Mùa xuân vĩnh cửu của trí huệ từ bi

* Tánh nghe

* Tánh thấy

* Đều đã thành Phật đạo

Review nội dung sách

"Chúng ta đến trần gian này để làm gì?" là một cuốn sách đầy tính nhân văn, mang đến cho bạn đọc những thông điệp ý nghĩa về cuộc sống, hạnh phúc và sự giác ngộ. Tác giả sử dụng ngôn ngữ dễ hiểu, giàu cảm xúc, kết hợp hài hòa giữa lý thuyết và thực tiễn, giúp bạn đọc dễ dàng tiếp cận và cảm nhận giá trị của những bài học được truyền tải.

Cuốn sách phù hợp với những ai đang tìm kiếm ý nghĩa cuộc sống, muốn thoát khỏi những khổ đau, phiền muộn trong cuộc sống và hướng đến một cuộc sống an vui, hạnh phúc.

Lời kết

"Chúng ta đến trần gian này để làm gì?" không chỉ là một cuốn sách, mà là một hành trình đầy cảm hứng, giúp bạn đọc khám phá bản thân, hiểu rõ giá trị cuộc sống và tìm kiếm hạnh phúc đích thực.

thực tại xưa nay

thực tại xưa nay

<p>Thực Tại Xưa Nay</p>

<p>Thực tại Thiền không phải là cái gì mới lạ. Đó là Phật tánh trong kinh Đại Bát Niết Bàn, là Tri</p>

<p>Kiến Phật hay Thật tướng của các pháp trong kinh Pháp Hoa, là Như Lai Tạng trong kinh Lăng</p>

<p>Nghiêm, Thắng Man, là Pháp Giới Tánh trong kinh Hoa Nghiêm, là Tánh Giác trong kinh Viên Giác, là Tánh Không trong kinh Đại Bát Nhã, là Thánh Trí Tự Giác trong kinh Lăng Già…</p>

<p>Với những Thiền sư Việt Nam cũng có rất nhiều tên để gọi nó. Nhưng dù gọi bằng danh từ gì, chỉ bày theo cách nào, thì cũng chỉ là một Thực Tại xuyên suốt dòng lịch sử Thiền.</p>

<p>Sau đây, chúng ta sẽ dạo những bước chân thăm dò, chiêm ngưỡng phần nào những gì các Thiền</p>

<p>sư ngày xưa đã muốn chỉ dạy, đã muốn truyền lại cho muôn đời sau. Chính sự tiếp cận của các ngài và cách thức làm cho người khác tiếp cận với Thực Tại - những điều làm nên cuộc đời của các ngài - đã làm nên Thiền Tông, cũng là dòng chảy chính của tâm linh và văn hóa Việt Nam.</p>

<p>Tác giả:</p>

<p>Đương Đạo Nguyễn Thế Đăng là một nhà sư, thuộc thế hệ thứ ba của Tổ Khai sơn chùa Tây Tạng ở Bình Dương là Thiền sư Nhẫn Tế (1888 – 1951). Tổ vốn thuộc dòng Lâm Tế đời thứ 40, từng sang Ấn Độ, Nepal và Tây Tạng tham bái và tu học. Tổ đã cầu đạo ở Tây Tạng, đắc pháp và được ban cho pháp danh Thubten Osel bởi những vị cao cấp của dòng Mũ Vàng (Gelugpa). Sau hơn một năm ở Tây Tạng, Tổ được phép trở về Việt Nam để lập chùa Tây Tạng, Bình Dương.</p>

<p>Trích đoạn sách:</p>

<p>Giải thoát sanh tử</p>

<p>Khi một trong những vấn đề chính của Phật giáo là giải thoát khỏi sanh lão bệnh tử, hay nói gọn là sanh tử, thì Thiền tông là một con đường của Phật giáo, chủ đề chính của Thiền phải là giải thoát khỏi sanh tử.</p>

<p>Nguyên nhân nào khiến có sanh tử? Tại sao có sanh tử? Trong Nói Rộng Về Bốn Núi (Phổ Thuyết Tứ Sơn), tức là giảng về bốn núi Sanh, Lão, Bệnh, Tử, vua Trần Thái Tông có bài kệ về núi Sanh như sau:</p>

<p>Trời đất nấu nung vạn tượng thành.</p>

<p>Xưa nay không móng cũng không manh</p>

<p>Chỉ sai hữu niệm quên vô niệm</p>

<p>Liền trái vô sanh nhận có sanh</p>

<p>Mũi lưỡi đắm tham hương lẫn vị</p>

<p>Mắt tai mờ mịt sắc cùng thanh</p>

<p>Lang thang làm khách phong trần mãi</p>

<p>Ngày cách quê hương muôn dặm trường.</p>

<p>(HT. Thanh Từ dịch)</p>

<p>(Châu tể luân đào vạn tượng thành</p>

<p>Bản lai phi triệu hựu phi manh</p>

<p>Chỉ sai hữu niệm vong vô niệm</p>

<p>Khước bối vô sanh thọ hữu sanh</p>

<p>Tỵ trước chư hương thiệt tham vị</p>

<p>Nhãn manh chúng sắc nhĩ văn thanh</p>

<p>Vĩnh vi lãng đãng phong trần khách</p>

<p>Nhật viễn gia hương vạn lý trình.)</p>

<p>Sanh mở đầu cho tiến trình sanh, lão, bệnh, tử. Nhưng sanh khởi đầu bằng cái gì? Đó là do tâm sanh vậy (tâm khởi đầu tất cả các pháp, tâm làm chủ - kinh Pháp Cú). Thế giới có đầy đủ muôn hình tượng, tùy theo nghiệp mà có hình thể, có quá trình sanh trụ hoại diệt. Nhưng ở trong Nền Tảng, chúng có đó mà thật là không, động đó mà thật là không động.</p>

<p>Trong thật tế hay thật tướng, trong cái bản lai thì “không móng cũng không manh”, chưa từng có một hạt bụi dấy lên, sóng chưa từng tách lìa khỏi nước. Kinh Pháp Hoa nói: “Các Pháp từ xưa nay, thường tự tịch diệt tướng.” Chỉ vì tâm động cho nên có thế giới chỉ toàn là chuyển động, vì tâm phân biệt khởi lên nên có thế giới phân chia. Vì tư tưởng phân biệt khởi lên nên có thời gian cách biệt, không gian cách biệt.</p>

<p>Quá trình sanh tử chỉ là quá trình của tâm chuyển động thành tư tưởng phân biệt sai lầm. Nói</p>

<p>theo Kinh, Luận thì chỉ do “một niệm bất giác”, hoặc nói như ngài Trần Thái Tông, chỉ vì sai khác một cái bèn có niệm và như vậy là quên đi, lìa ngoài cái vô niệm. Chỉ một niệm sai khác bèn lìa khỏi Nhất Tâm để xoay chuyển, khúc xạ thành muôn ngàn thứ tâm, muôn ngàn sai biệt, muôn ngàn hình tướng, muôn ngàn vọng tưởng. Chỉ một niệm sai khác “liền trái vô sanh nhận có sanh”. Từ tâm sai khác một niệm, bèn có ý thức phân biệt chia cắt và rồi đi xa thêm trong việc sử dụng lầm lạc các giác quan. Một khi đã lìa khỏi vô niệm, vốn là bản tánh của tâm, vốn là thực tại nền tảng, lạc vào trong bộ máy nghiệp của tư tưởng và tri giác giác quan, thì mỗi ngày mỗi cách xa quê nhà, tức là thực tại “xưa nay không móng cũng không manh” vốn hằng hằng vô niệm, nghĩa là không bị vọng niệm làm ô nhiễm. Và bởi vì “xưa nay không móng cũng không manh” cho nên xưa nay không lìa khỏi đương niệm, nghĩa là vẫn muôn đời trước mắt.</p>

<p>Mục lục:</p>

<p>Tâm ấn Chư Phật</p>

<p>Tâm ấn: Thực tại thanh tịnh bản nhiên</p>

<p>Giải thoát sanh tử</p>

<p>Thực tại trước mắt</p>

<p>Hiện tại vĩnh cửu</p>

<p>Cái chính mình: Bốn mắt nhìn nhau</p>

<p>Hành động: Từ tự do đến tự do</p>

<p>Nền tảng của đời sống</p>

<p>Con đường của sự rõ tâm</p>

<p>Tiếp xúc với thực tại</p>

<p>Cái cười giải thoát của đức vua:</p>

<p>Thiền sư Trần Nhân Tông</p>

<p>Phật Tâm Ca của Tuệ Trung Thượng Sĩ</p>

<p>Sen nở trong lò lửa vẫn tươi</p>

<p>Mùa xuân vạn thụ khai hoa</p>

<p>Phật tánh và Thiền Tông Việt Nam</p>

<p>Trần Thánh Tông, một ngôi sao sáng của thiền học đời Trần</p>

<p>Cái Thấy thực tại</p>

<p>Tâm là Như Lai Tạng - Thiền sư Thường Chiếu</p>

<p>Đắc Thú Lâm Tuyền Thành Đạo Ca của</p>

<p>Điều Ngự Giác Hoàng Trần Nhân Tông</p>

<p>Tìm trong sống chết</p>

<p>Thiền Tông Việt Nam qua Thiền sư Cứu Chỉ</p>

<p>Con đường thiền qua chỉ dạy của</p>

<p>Thiền sư Hương Hải</p>

<p>Trần Nhân Tông: Nước Phật xuân không cùng</p>

<p>Bên kia trăng gió vẫn thênh thang</p>

<p>Trần Nhân Tông: Muôn sự nước trôi nước, trăm năm lòng nói lòng</p>

<p>Tâm Tâm Làm Phật, Chốn Chốn Cõi Phật</p>

<p>Niệm niệm tương ưng, Niệm niệm thành Phật</p>

<p>Sự tự do của đại dụng hiện tiền</p>

<p>Thấy chân thường, thấy mùa xuân vĩnh cửu</p>

<p>Hoa tàn hoa nở chỉ là xuân</p>

hiện tại vĩnh cửu

hiện tại vĩnh cửu

<p>Hiện Tại Vĩnh Cửu</p>

<p>GIỚI THIỆU SÁCH:</p>

<p>Tình yêu với đất nước, con người, tình yêu với Phật giáo nói riêng và trí tuệ cổ xưa nói chung đã hiển bày thật hiện hữu qua từng câu chữ trong Hiện Tại Vĩnh Cửu. Với một ấn phẩm chứa đựng nhiều trí tuệ, được viết bằng thứ ngôn ngữ tràn đầy cảm hứng, qua mỗi một chương phần, chiều kích tinh thần của người đọc như được mở rộng thêm, sâu hơn, tràn hứng khởi để có thêm cơ hội tiếp chạm với sự tự do toàn diện, đó cũng chính là hiện tại vĩnh cửu.</p>

<p>Trong sự tự do toàn diện, có mặt khắp cả, tự do không còn là tự do hạn hẹp để phải chọn lựa, vì chọn lựa là mất mát. Tự do ở đây là một cái toàn thể, tự do như chim bay trong không gian, có tất cả mọi chọn lựa, có tất cả mọi phương hướng để chọn lựa, sự tự do ấy, không gian bao la của con chim bay có mọi tiềm năng, mọi khả thể cho sự chọn lựa. Khi người ta không còn sống trong những phần tử phân mảnh mà sống trong một đời sống toàn thể là Không, vô tướng, giải thoát thì sự chọn lựa không làm cho người ấy bị giới hạn, mà chọn lựa chính là tự do. Đó chính là tự do chọn lựa tự do.</p>

<p>Sự tự do toàn diện, đó cũng chính là cái hiện tại vĩnh cửu, cái quê nhà, cái nguồn mà tác giả đã nhiều lần nhắc đến: </p>

<p>Về đến quê nhà thì thấy khắp cả đều là quê nhà, đều là tánh Không, tánh Như…. Tất cả những con đường, những phương pháp, những pháp môn Phật giáo đều đưa chúng ta về đến nguồn ấy…. </p>

<p>Đồng nguồn, đó là đại từ đại bi.</p>

<p>Nguyện ai ai cũng sẽ tiếp chạm được hiện tại vĩnh cửu nơi mỗi người khi đọc tác phẩm tuyệt vời này!</p>

<p>TRÍCH ĐOẠN SÁCH:</p>

<p>Mặc áo giáp đi xuyên qua lịch sử</p>

<p>Lịch sử là kết quả của những hành động đã tạo ra của con người và tiếp tục được tạo ra bằng những hành động hiện tại. Hành động có thể là tốt, xấu, hoặc trung tính. Làm người không ai thoát khỏi việc tạo ra hành động, tạo ra lịch sử, dù của một cá nhân hay một xã hội.</p>

<p>Lịch sử là sự biểu hiện của nghiệp và nghiệp quả, nghĩa là sự biểu hiện của những hành động của con người. Lịch sử con người là những hưng thịnh và suy vi, những thành công và thất bại, những xây dựng và điêu tàn, những hòa bình và chiến tranh. Lịch sử, với rất nhiều máu và nước mắt, là những vết thương khổ đau in hằn lên cuộc sống của con người.</p>

<p>Một trong những công việc của Bồ tát là chữa trị những vết thương, những tai hại của giết hại, chiến tranh, trộm cướp, tà dâm, nói dối, say sưa và chuyển hóa tâm xấu ác của con người để họ không gây ra những nguyên nhân cho những tệ nạn ấy nữa. Thế nên Bồ tát là người sống cùng chúng sanh, chia sẻ cùng một lịch sử tốt xấu, hưng phế của chúng sanh, nhưng Bồ tát đi xuyên qua lịch sử mà không có các vết thương, các phiền não nhờ mặc áo giáp của trí huệ tánh Không và đại bi vô ngại...</p>

<p>Một ngàn năm, nhiều giấc mộng trong một giấc mơ</p>

<p>Một ngàn năm…</p>

<p>Một ngàn năm đã qua đi cho đến khi tôi nhìn thấy viên gạch hoàng thành Thăng Long này, bởi thế mà bỗng dưng tôi nhòe nước mắt. Trong giọt nước mắt của ngàn năm ấy, tôi mộng thấy tro cốt mình đã mấy lần rắc xuống sông Hằng, tôi mộng thấy mình trong một ngàn năm ấy đã có lần mở cửa phòng thiền để nhìn những đỉnh núi tuyết trắng dưới trời xanh mùa xuân Tây Tạng, tôi mộng thấy mình trong một ngàn năm ấy đã có một lần mình tụng kinh trên Ngũ Đài Sơn nhìn về phương Nam cố quốc, tôi mộng thấy mình trong một ngàn năm ấy có lần mặc áo thụng dài ngồi bên bờ sông Nile cạnh những vườn ô liu ngát nắng, tôi mộng thấy mình trong một ngàn năm ấy có lần bì bõm cày ruộng giữa trưa, trên bờ là người vợ nghèo mặt đỏ bừng, mồ hôi lấm tấm đang ngồi nghỉ… Tôi mộng thấy biết bao “mình” trong một ngàn năm…</p>

<p>Cầm viên gạch trên tay, tôi tưởng thấy quân Pháp chiếm Việt Nam vào nửa sau thế kỷ 19. Cầm viên gạch trên tay, tôi thấy những ngày kháng chiến cho đến sự chia đôi đất nước giữa thế kỷ 20. Cầm viên gạch trên tay, tôi thấy những người lính trẻ và già của hai miền ngã xuống, ngã xuống ở hai bên chiến tuyến vô hình, và những người dân cả trẻ lẫn già, cả nam lẫn nữ vĩnh viễn nằm lại bên những con đường nơi chiến tranh và lịch sử đã đi qua. Tất cả và tất cả những đồng bào của tôi nằm lại đâu đó rải rác trên quê hương này, trên đôi mắt khép vẫn còn loáng thoáng giấc mơ Thăng Long mờ mịt hương khói. Cầm viên gạch trên tay, tôi thấy ngày thống nhất, mọi đôi mắt của tất cả những người còn sống đều nhòa lệ. Và bây giờ, cầm viên gạch hoàng thành trên tay, tôi tưởng thấy nhịp đập của hàng chục triệu trái tim ở đất nước này và của hàng triệu trái tim của người Việt xa xứ, ở Nam Phi, Ai Cập, ở châu Âu, Bắc Mỹ, ở những nơi xa xôi nhất của trái đất, tất cả và tất cả đều ít nhất vẫn có một cái gì đó chung cùng với nhịp đập của Thăng Long....</p>

<p>Cầm viên gạch trên tay, tôi thấy rất nhiều giấc mộng trong chỉ một giấc mơ:</p>

<p> Suốt một ngàn năm, tôi chưa hề mơ làm vương làm tướng,</p>

<p> Chỉ mơ làm một người lính già giữ mãi một Thăng Long.</p>

    Tải Sách là website thư viên sách chia sẻ tài liệu sách với nhiều định dạng pdf/epub/mobi/prc/azw3 được tổng hợp mới nhất. Bạn có thể đọc online hoặc download về các thiết bị di động, máy tính, máy đọc sách để trải nghiệm.

    Liên Hệ