hồ

hồ

<p>Em đã bao giờ bắt gặp cảm giác đó chưa? Cái cảm giác: Ôi! Thật tiếc, chỉ một lần lướt qua nhau rồi mãi mãi cách xa… Anh thì bắt gặp nhiều lắm. Con người này sao mà khiến ta yêu mến quá chừng, cô gái này sao mà xinh đẹp quá chừng, trên đời không thể có kẻ thứ hai hút hồn ta đến vậy, ta tình cờ sượt qua người ấy trên đường, hoặc ngồi gần người ấy trong rạp hát, hoặc cùng bước xuống bậc thang lúc rời khỏi khán phòng sau một buổi hòa nhạc rồi cứ thế cách xa mà chẳng thể bắt gặp lần thứ hai trong đời. Dẫu là như thế, song ta chẳng thể níu chân một kẻ không quen để bắt chuyện. Đời là vậy ư? Những lúc ấy, anh buồn muốn chết, và trở nên như kẻ mất hồn. Muốn bám theo người ấy đến cùng trời mà không được. Bởi nếu muốn bám theo đến cùng trời, thì chỉ còn cách giết chết người ấy mà thôi.”</p>

<p>&nbsp;“Ánh sáng lập lòe của chiếc lồng đom đóm đung đưa bên hông người thiếu nữ, ngọn lửa từ đám cháy đêm ở bờ bên kia in bóng xuống hồ… Tất cả phản chiếu trong đôi mắt tràn đầy những vọng niệm của Momoi Gimpei, gã đàn ông kỳ quái. Một thế giới truyện ma mị mà rào cảo của hiện thực đã hoàn toàn bị tước bỏ.”&nbsp;</p>

<p>- Mishima Yukio, tác giả của Kim Các Tự</p>

tiếng núi

tiếng núi

<p>“Không có gió. Trăng sáng gần như trăng rằm, nhưng hơi đêm ẩm ướt khiến cho đường nét của đỉnh quả núi nhỏ được vẽ nên bởi những thân cây nhòe đi. Tuy nhiên không phải do chúng lay động vì gió.</p>

<p>Bụi dương xỉ bên dưới khoảng hiện Shingo đang ngồi cũng không lay động. Sâu trong những hẻm núi của Kamakura, đôi khi có thể nghe được tiếng sóng vào ban đêm, thành thử Shingo thoạt tưởng là tiếng động của biển, nhưng đó quả thật là tiếng núi.</p>

<p>Nó giống như tiếng gió ở xa, nhưng lại mang một sức mạnh ngầm, sâu thẳm tựa như tiếng đất rền. Tiếng động ấy như thế vang lên trong tâm tưởng khiến Shingo nghĩ mình bị ù tai, ông lắc lắc đầu.</p>

<p>Tiếng động chấm dứt.</p>

<p>Chỉ sau khi tiếng động chấm dứt, Shingo mới bắt đầu bị xâm chiếm bởi một nỗi sợ.</p>

<p>Ông lạnh người vì nghĩ rằng tiếng động ấy mách cho ông biết về ngày tận số của mình."</p>

<p>Kawabata Yasunari (1899-1972)</p>

<p>Là một trong những tác gia lớn nhất của văn học Nhật Bản thế kỷ XX. Ông là nhà văn Nhật Bản đầu tiên nhận giải thưởng Nobel Văn học.</p>

<p>Tiếng núi được đánh giá là một tác phẩm đỉnh cao của nền văn học Nhật Bản sau Thế chiến 2 và đã được đăng rải rác từng chương trên nhiều tạp chí khác nhau suốt từ năm 1949 tới năm 1954.</p>

<p>Tác phẩm cùng tác giả do Nhã Nam xuất bản:</p>

<p>Hồ</p>

<p>Những người đẹp say ngủ</p>

<p>Đẹp và buồn</p>

bồ công anh

bồ công anh

Bồ Công Anh: Điên trong cõi yêu và yêu trong cõi điên

Giới thiệu

"Bồ Công Anh" là một tác phẩm độc đáo của nhà văn Nhật Bản Kawabata Yasunari, một tác phẩm tuy còn dang dở nhưng vẫn được đánh giá ngang tầm với những tác phẩm nổi tiếng khác của ông như "Hồ" hay "Những người đẹp ngủ say". Truyện xoay quanh Inako, một cô gái mắc chứng nhân thể khuyết thị, người luôn bị ẩn giấu trong câu chuyện nhưng lại là nhân vật trung tâm, là sợi dây kết nối tình yêu và sự bi thương của những người xung quanh.

Bi kịch nhân sinh

"Bồ Công Anh" ẩn chứa bi kịch nhân sinh sâu sắc. Câu chuyện là một bản hòa tấu buồn bã về tình yêu, sự mất mát và nỗi đau. Sự xuất hiện của Inako, cô gái gần như vô hình vô tiếng, được thể hiện qua tình yêu của người mẹ và chàng trai, qua những lời thoại, những dòng suy tưởng, và qua tiếng chuông chùa cô gióng lên.

Kawabata Yasunari đã khéo léo biến chứng nhân thể khuyết thị của Inako từ một bệnh lí thành một triết lí về sự khiếm khuyết trong tình yêu, trong cuộc sống. Như lời người yêu của Inako: "Chứng nhân thể khuyết thị chẳng phải là căn bệnh mà không nhìn thấy phần nào đó của mình, không nhìn thấy phần nào đó của người mình yêu thương, không nhìn thấy phần nào đó của cuộc đời sao?"

Thơ và lời

Nỗi lòng của Inako được nhà nghiên cứu Nhật Chiêu thể hiện qua những vần thơ đầy cảm xúc:

> "Ai mà như em ôi bồ công anh

> tan trong chiều đông long lanh long lanh

> gió giục rung mình em ánh sáng

> em rơi từ thiên thanh

> Khi tiếng chuông chùa ngân nga

> thiên nữ nghiêng mình bay tán hoa

> bàn tay sinh tử xui em múa

> em tung mình trong phôi pha."

Thơ của Nhật Chiêu chính là tiếng lòng của Inako, là sự cô đơn, mong manh, và yếu đuối nhưng cũng đầy kiêu hãnh của cô gái ẩn mình trong cõi yêu thương.

Về tác giả

Kawabata Yasunari (1899 – 1972) là một trong những nhà văn Nhật Bản lỗi lạc nhất thế kỷ 20. Ông hoạt động với tư cách một tác giả kiêm nhà phê bình văn học từ năm 1935. Ông được trao giải Nobel văn học năm 1968 và để lại một di sản đồ sộ cho văn chương Nhật Bản và thế giới. Bên cạnh "Bồ Công Anh", ông còn là tác giả của những tác phẩm nổi tiếng như "Xứ tuyết", "Ngàn cánh hạc", "Hồ", "Những người đẹp ngủ say", "Đẹp và buồn" và hơn một trăm truyện ngắn.

Review

"Bồ Công Anh" là một tác phẩm đầy ám ảnh, chứa đựng sự buồn thương và đẹp đẽ. Câu chuyện về Inako, cô gái ẩn giấu trong cõi yêu thương, là một lời khẳng định về sự khiếm khuyết và sự trọn vẹn trong tình yêu. Kawabata Yasunari đã vẽ nên một bức tranh đầy màu sắc về nỗi buồn, sự mất mát, và tình yêu bất diệt, khiến người đọc phải suy ngẫm về ý nghĩa của cuộc sống và tình yêu.

Huy Hoàng thân mời các bạn đón đọc!

    Tải Sách là website thư viên sách chia sẻ tài liệu sách với nhiều định dạng pdf/epub/mobi/prc/azw3 được tổng hợp mới nhất. Bạn có thể đọc online hoặc download về các thiết bị di động, máy tính, máy đọc sách để trải nghiệm.

    Liên Hệ