<p>"Ngọn gió Giao thừa lặng lẽ ùa về trên đầu ngọn tre ngoài ngõ. Nhìn quanh, cái gì cũng cũ. Nhưng lòng mình chợt thoáng tươi mới lạ, không nhiều, chút ít, vẫn có. Vẫn thế.</p>
<p>Sáng mồng Một, lặng lẽ, tinh tươm. Mùi rơm ẩm sương ở góc vườn quyện đọng hơn, thân thương hơn, ngày thường. Như tờ giấy trắng được mở ra, chẳng nỡ viết gì phiền muội. Con gà trống khoác lác đã kịp ngân cổ gáy, giành oai quyền báo Mặt Trời của năm Ta đã dậy. Siêu nước dưới nhà chợt cất tiếng reo, giục trà mau mau vào ấm.</p>
<p>Hợm cái đã nào...</p>
<p>Con gà gáy báo Năm Ta</p>
<p>Siêu nước dưới nhà đã giục trà Ta</p>
<p>Bồi hồi bóc tờ lịch Ta</p>
<p>Ngày nào Đất Nước đủ đà bay lên?"</p>