<p>Lên Lớp Không Được Đọc Tiểu Thuyết</p>
<p>“ ‘Vương Đại Minh!’ Cô giáo tròn xoe mắt.</p>
<p>‘Dạ!’ Tôi giơ cao tay.</p>
<p>‘… Bố em bị hòa tan rồi!’ Cô thất thần nhìn tôi, volume giọng mở lớn hơn nữa.</p>
<p>Tôi sững sờ. Cả lớp cũng sững sờ. Một tích tắc sau đó, tất cả cười rần rần như sấm dậy!</p>
<p>Cô giáo giơ roi mây quất thật mạnh lên bảng, quát lớn: ‘Bố bạn Minh bị hòa tan, thì có gì để cười?’</p>
<p>Cười là thứ không khí rất dễ lây nhiễm, chỉ cần một người không dừng lại được thì cả đám không ai dừng được.</p>
<p>Kinh khủng hơn nữa là, tôi phát hiện ra cô giáo cũng buộc phải quay mặt đi.</p>
<p>Tôi đoán có lẽ cô đang cố hết sức để nhịn cười thì phải?</p>
<p>… Tôi siết chặt nắm tay, gắng ngăn mình cũng bật cười theo cả lớp.</p>
<p>Nhưng cuối cùng tôi đã thua.</p>
<p>Chúng tôi cười hết nguyên nửa tiết học,</p>
<p>Cho đến khi tôi bị cô giáo vụ giận dữ lôi ra khỏi lớp trong trạng thái tay chân cứng đờ.</p>
<p>Rời khỏi cái không khí nực cười bất bình thường kia, nước mắt tôi mới tuôn ra…”</p>