có một con mọt sách (tái bản)

có một con mọt sách (tái bản)

Có một con mọt sách: Cuốn sách cho mọi lứa tuổi, từ lớp 1 đến sau đại học

Giới thiệu

"Có một con mọt sách" là một tác phẩm đầy thú vị và bổ ích của bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc, được phát hành bởi Công ty Văn hóa Sáng tạo Trí Việt - First News vào mùa hè năm 2015. Cuốn sách đánh dấu sự khởi đầu cho dòng sách dành cho thiếu nhi của First News, hướng đến thị trường tiềm năng này.

Nội dung

Cuốn sách gồm 7 câu chuyện tranh ngắn gọn, dễ hiểu và gần gũi với trẻ em:

* **Có một con mọt sách:** Cậu bé Sinh đam mê đọc sách nhưng đọc không đúng kỹ thuật nên bị biến thành con mọt. Câu chuyện là lời cảnh tỉnh cho các bé về việc đọc sách đúng cách và bảo vệ mắt.

* **Cá bảy màu:**

* **Giếng nước mùa xuân:**

* **Một cuộc du lịch kỳ quái:** Hành trình “chu du” của con lãi trong cơ thể người, giúp trẻ hiểu về tác hại của lãi và cách phòng ngừa.

* **Có “Chí” thì… hư:**

* **Cái mũi để chi:**

* **Nghỉ hè, nên làm gì?:**

Điểm đặc biệt của "Có một con mọt sách" là cách lồng ghép kiến thức về sức khỏe và vệ sinh cá nhân vào trong những câu chuyện hấp dẫn. Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc khéo léo sử dụng ngôn ngữ đơn giản, dễ hiểu, phù hợp với tâm lý trẻ em, giúp các bé tiếp thu kiến thức một cách tự nhiên và hiệu quả.

Điểm nổi bật

* **Kiến thức bổ ích:** Cuốn sách cung cấp những kiến thức bổ ích về sức khỏe, vệ sinh cá nhân, cách phòng ngừa bệnh tật…

* **Hình ảnh minh họa sinh động:** Các hình ảnh minh họa của họa sĩ Đỗ Đức Thuận tạo nên sự thu hút và dễ dàng tiếp cận với trẻ em.

* **Phong cách kể chuyện nhẹ nhàng:** Cách kể chuyện dí dỏm, vui nhộn, phù hợp với tâm lý trẻ em.

* **Nội dung phù hợp với mọi lứa tuổi:** Từ học sinh lớp 1 đến sinh viên đại học đều có thể tìm thấy những kiến thức bổ ích và thú vị từ cuốn sách.

Review

"Có một con mọt sách" là một cuốn sách tuyệt vời cho trẻ em. Nó không chỉ mang đến tiếng cười và sự giải trí mà còn giúp các bé hiểu biết thêm về sức khỏe và cuộc sống. Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc đã khéo léo kết hợp kiến thức và giải trí, tạo nên một tác phẩm giáo dục ý nghĩa và hấp dẫn. Đây là một lựa chọn tuyệt vời cho phụ huynh muốn truyền đạt những kiến thức bổ ích cho con em mình một cách nhẹ nhàng và hiệu quả.

Về tác giả - Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc

Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc (bút hiệu Đỗ Nghê), sinh năm 1940 tại Phan Thiết. Ông là một bác sĩ nhi khoa giàu kinh nghiệm, từng giữ nhiều vị trí quan trọng trong ngành y tế Việt Nam. Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc còn là một nhà văn, nhà báo, thường xuyên cộng tác với các báo, tạp chí dành cho thiếu nhi và người lớn. Ông đã dành nhiều tâm huyết để viết những cuốn sách bổ ích về sức khỏe và giáo dục cho trẻ em.

như ngàn thang thuốc bổ (tái bản)

như ngàn thang thuốc bổ (tái bản)

Như Ngàn Thang Thuốc Bổ: Liều Thuốc Cười Cho Tâm Hồn

Tóm tắt nội dung:

Câu tục ngữ xưa “Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ” đã khẳng định sức mạnh phi thường của tiếng cười. Không chỉ là liều thuốc chữa bệnh, tiếng cười còn là liều thuốc tinh thần, giúp con người vượt qua khó khăn, tháo gỡ căng thẳng và nhìn cuộc sống một cách lạc quan hơn.

Với tuyển tập những mẩu chuyện cười ngắn gọn, thâm thúy đầy ý nhị trong cuốn sách "Như ngàn thang thuốc bổ", bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc mong muốn mang đến cho bạn đọc những phút giây thư giãn, cười tủm tỉm, cười khà khà, thậm chí là cười ngả nghiêng ngả ngửa. Liều thuốc cười này sẽ giúp bạn xua tan mệt mỏi sau những giờ làm việc căng thẳng, nạp lại năng lượng tích cực và bắt đầu mọi thứ theo một cách nhìn mới tươi sáng hơn.

Review nội dung:

"Như ngàn thang thuốc bổ" là một cuốn sách dễ đọc, dễ hiểu, phù hợp với mọi lứa tuổi. Những câu chuyện cười được tác giả lựa chọn tinh tế, không chỉ mang tính giải trí mà còn ẩn chứa những thông điệp ý nghĩa về cuộc sống, về con người. Bên cạnh những tiếng cười sảng khoái, bạn sẽ tìm thấy trong đó những bài học sâu sắc về cách ứng xử, cách đối mặt với khó khăn, cách yêu thương và chia sẻ.

Sách không chỉ là một liều thuốc cười mà còn là một liều thuốc tinh thần, giúp bạn tìm lại sự cân bằng trong cuộc sống, tìm lại niềm vui và động lực để bước tiếp.

Thông tin tác giả:

Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc là một người đa tài, nổi tiếng trong cả lĩnh vực y khoa và văn chương. Ông đã xuất bản rất nhiều tác phẩm về y học thường thức, tâm sinh lý lứa tuổi, thiền học và phê bình văn học, được đông đảo bạn đọc mọi lứa tuổi yêu thích.

Với bút hiệu Đỗ Nghê, bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc đã đến với làng văn nghệ miền Nam từ trước năm 1975. Học giả Nguyễn Hiến Lê, khi viết lời tựa cho tập sách "Những tật bệnh thông thường trong lứa tuổi học trò" của Đỗ Hồng Ngọc (năm 1972), đã nhận xét: "Một bác sĩ mà lại là một thi sĩ thì luôn luôn làm cho chúng ta ngạc nhiên một cách thú vị".

về thu xếp lại (2022)

về thu xếp lại (2022)

<p>Về Thu Xếp Lại (2022)</p>

<p>Tôi nay ở tuổi 80. Thực lòng… đang tiếc mãi tuổi 75! Thấy những bạn trẻ… trên dưới bảy mươi mà “gato”! Mới vài năm thôi mà mọi thứ đảo ngược cả.</p>

<p>Bây giờ có vẻ như tôi đang lùi dần về lại tuổi ấu thơ, tuổi chập chững, tuổi nằm nôi… Vòng đời rất công bằng. Chỉ còn cách tủm tỉm cười một mình mà thôi! Cái tuổi đẹp nhất của đời người theo tôi có lẽ ở vào lứa 65-75. Đó là lứa tuổi tuyệt vời nhất, sôi nổi nhất, hào hứng nhất… Tuổi vừa đủ chín tới, có thể rửa tay gác kiếm, tuyệt tích giang hồ, “nợ tang bồng trang trắng vỗ tay reo” (NCT), nhưng cũng là tuổi có thể lại vướng víu, đa đoan nhiều nỗi, để một hôm ngậm ngùi. Ta là ai mà còn khi giấu lệ/Ta là ai mà còn trần gian thế? (TCS).</p>

<p>Nhớ hồi ở tuổi 55, mới hườm hườm, tôi ngẫm ngợi, ngắm nghía mình rồi lẩn thẩn viết “Gió heo may đã về”. Đến 60 thì viết “Già ơi… chào bạn!” như một reo vui, đến 75 còn… ráng viết “Già sao cho sướng?… để sẻ chia cùng bè bạn đồng bệnh tương lân.</p>

<p>Nhưng 80 thì thôi vậy. Đã đến lúc phải “Về thu xếp lại”…, bởi “chút nắng vàng giờ đây cũng vội”… rồi đó thôi.</p>

<p>Khi viết Gió heo may đã về, tôi cảm xúc từ nhạc Trịnh, nên đã mượn những ca từ của anh làm tiêu đề cho mỗi chương sách. Trong Lời bạt cho cuốn sách này, Trịnh Công Sơn viết:“… Bạc đầu có phải đã chớm già không ”Theo tôi, bạn Đỗ Hồng Ngọc ạ, đó chỉ là thay đổi một màu tóc… Tôi nghĩ rằng, không có già, không có trẻ, nói với một người trẻ, tôi già rồi em ạ là vô lễ”.</p>

<p>Thế rồi, đến một hôm kia, anh đã lại viết: “Về thu xếp lại…”“Ôi phù du/từng tuổi xuân đã già/một ngày kia đến bờ/Đời người như gió qua… ”Tôi nhớ mãi lần đến thăm anh ở phòng Săn sóc đặc biệt Bệnh viện Chợ Rẫy năm đó, trông anh như một tàu lá chuối khô, dán sát giường bệnh, tôi bỗng ngộ, những câu chữ anh viết trong ca khúc thì ra đã đến từ một cõi nào khác, xa xôi, một “mặc khải”, một “phó chúc” nào đó, chớ không phải từ tấm thân tứ đại ngũ uẩn mong manh này. Cho nên khi viết những dòng này, hôm nay, tôi lại nhớ người bạn nhạc sĩ họ Trịnh và lại mượn những ca từ của anh như một đề dẫn…Những dòng viết này góp nhặt từ những trang nhật ký rời, từ những ghi chép lang thang không ngày tháng, rải rác nơi nọ nơi kia, chỉ để sẻ chia cùng bè bạn thân thiết, những bè bạn cùng trang lứa, cùng tâm trạng. Rất riêng tư, và rất chủ quan… (Đỗ Hồng Ngọc).</p>

tôi học phật

tôi học phật

<p>Tôi Học Phật</p>

<p>Càng có tuổi, hình như tôi càng nhận ra có cái gì đó ở ngoài ý chí mình, can thiệp vào mình tùy hứng khiến mình đôi lúc không khỏi chưng hửng, ngỡ ngàng, thầm nghĩ “duyên” chăng? Nhưng duyên là gì không biết. “Nghiệp” chăng? Nhưng nghiệp là gì cũng không biết. Thôi thì, cứ để nó trôi chảy, tự nhiên, bởi nó có vẻ chẳng cần đến ta, chẳng phải là ta, chẳng phải của ta…</p>

<p>Vào tuổi 80, tôi nghĩ đã đến lúc “về thu xếp lại”, đã đến lúc “nhìn lại mình…” như người bạn nhạc sĩ họ Trịnh kia đã nói. Về thu xếp lại, bởi “chút nắng vàng giờ đây cũng vội”, vì rất nhanh thôi, các tế bào thân xác kia đã có vẻ rả rượi, ù lì, và cũng rất nhanh thôi các tế bào thần kinh nọ cũng mịt mờ, mỏi mệt, nhớ trước quên sau… Đầu năm 2019, tôi gom góp in cuốn Về thu xếp lại như một cột mốc, một hẹn hò, rồi cuối năm tiếp tục gom góp in thêm cuốn Biết ơn mình như một nhắc nhở… Bên cạnh đó, cũng đã tạm một tệp bản thảo Đi để Học, Ghi chép lang thang, Như không thôi đi được!… chủ yếu là một dịp để giúp “Nhìn lại mình”… Tôi cũng mong gom góp, tập hợp được một số bài viết, một số quyển sách nhỏ những lời biên chép bấy nay trong lúc lõm bõm học Phật, thấp thoáng lời kinh, làm thành một tệp để ngẫm ngợi khi cần. Muốn thì muốn vậy, nhưng lực bất tòng tâm!</p>

<p>Duyên may lại đến.</p>

<p>Cách đây mấy năm, một buổi chiều, khi đi café với một người bạn trẻ về đến nhà thì nhận được 3 cuốn bản thảo “Tuyển tập Đỗ Hồng Ngọc” dày cả ngàn trang A4 của một người không quen biết gởi tặng. Giật mình. Ai vậy cà? Thấy có kẹp mảnh giấy nhỏ, ghi tên Nguyễn Hiền Đức. Bèn gọi thăm hỏi mới biết đó là một bạn đọc quý mến mình, đã “dõi theo” hành trình viết lách của mình từ lâu, nay tỉ mẩn ghi chép lại cả một tuyển tập đồ sộ gởi tặng và nói còn sẽ gởi tiếp mấy tập nữa! Lúc đầu tưởng anh gom góp từ trên mạng, nhưng không, anh cho biết anh đã gò lưng đánh máy từ những trang sách mà anh ưa thích! Thời buổi này. Lạ thiệt.</p>

<p>Hẹn gặp, mới biết Nguyễn Hiền Đức (thường gọi 5 Hiền), trước 1975 từng có thời là Thư ký Tòa soạn của tạp chí Tư Tưởng của Đại học Vạn Hạnh, thư ký riêng của HT Thích Minh Châu… Anh tốt nghiệp Báo chí và Xã hội học, rồi cao học Sử ở Đại học Vạn Hạnh. Đó là một người gầy gò, trông khắc khổ, nghiêm túc, nhưng rất nhiệt tâm và nói chung… dễ thương.</p>

<p>Rồi hãy nghe 5 Hiền “giải trình”:</p>

<p>Tôi bắt đầu “gõ” và “gõ”, mải mê “gõ” cuốn “TUYỂN TẬP ĐỖ HỒNG NGỌC – THẤP THOÁNG LỜI KINH” này từ năm 2010 và kết thúc năm 2018. Tôi rất thích từ “Thấp thoáng” vì nó thể hiện rất rõ, rất đúng cái chất “thấp thoáng”, “lõm bõm” của tôi khi học Phật.

Ngay trong bước đầu “tập tễnh học Phật” tôi đã chọn cách học hợp với sở thích của mình. Đó là chọn bài, chọn sách rồi… rị mọ. cặm cụi, kiên trì “gõ” vào máy. Cách làm này giúp tôi đọc chậm, đọc kỹ từng đoạn, từng trang, từng bài, rồi chú tâm sửa lỗi. Tôi đọc ít nhất 5 lần cho mỗi trang với lòng thanh thản, thư thái. Tôi không “ép” mình phải ghi, phải nhớ một điều gì cứ để nó trôi chảy như một dòng sông. Rồi biết đâu mười năm sau, hay hơn nữa những gì tôi đã đọc, đã “gõ” sẽ giúp tôi nhiều hơn, tốt hơn trên con đường học Phật. Tôi chỉ đặt ra một thứ kỷ luật tự giác mà tôi phải tuân thủ, đó là mỗi ngày “gõ” ít nhất 5 trang, mỗi tháng tối thiểu 120 trang học Phật.</p>

    Tải Sách là website thư viên sách chia sẻ tài liệu sách với nhiều định dạng pdf/epub/mobi/prc/azw3 được tổng hợp mới nhất. Bạn có thể đọc online hoặc download về các thiết bị di động, máy tính, máy đọc sách để trải nghiệm.

    Liên Hệ