<p>Spy room – Lớp học điệp viên (tên gốc: Spy kyoushitsu) là series light novel độc đáo về thể loại điệp viên, tình báo vốn rất hiếm hoi trong dòng manga/light novel, là cái tên xuất sắc đã giành giải nhất giải thưởng thường niên của Fantasia Bunko lần thứ 32. Trong năm đầu tiên ra mắt, 2020, chỉ với 4 tập truyện thì Spy Room đã tạo tiếng vang lớn, đứng top 2 bảng xếp hạng light novel yêu thích Kono Light novel ga sugoi! ở cả 2 hạng mục Light novel mới hay nhất và Light novel hay nhất. Tính đến thời điểm hiện tại, series đã cán mốc 400.000 bản được bán ra tại Nhật Bản.</p>
<p>Tên sát thủ tàn nhẫn và lãnh khốc “Shikabane” đã xâm nhập vào nước Cộng hoà Deen để tiến hành những vụ ám sát các chính trị gia tên tuổi của cộng hoà. Đội điệp viên phụ trách tiêu diệt Shikabane đã thất bại mà chẳng thu được thông tin nào, phòng tình báo đối ngoại đã liệt nhiệm vụ này vào nhóm bất khả thi. Tức, từ giờ phút này, đội Tomoshibi sẽ tiếp nhận nhiệm vụ.</p>
<p>Để đối phó và đánh lạc hướng Shikabane, Klaus đã chia Tomoshibi thành 2 nhóm nhỏ. Một nhóm gồm những thành viên ưu tú nhất sẽ cùng anh trực tiếp đối đầu với Shikabane. Nhóm còn lại gồm những thành viên giỏi hợp tác với nhau, có thể hoạt động mà không cần sự chỉ đạo của anh, nhằm lật tẩy tên đồng phạm đang ẩn náu và hỗ trợ cho Shikabane tại tư dinh của một chính khách máu mặt tên Uwell.</p>
<p>Những tính toán của Klaus đã phát huy tác dụng, anh cùng với nhóm các thiếu nữ gồm Tia, Monika, Elna và Annette đã thành công bắt giữ Shikabane mà không phát sinh thiệt hại nào. Tưởng chừng nguy hiểm đã kết thúc, tuy nhiên, đến ngày tập kết nhưng nhóm bốn thiếu nữ được anh cử đi điều tra hành tung trong quá khứ của Shikabane vẫn chưa trở về.</p>
<p>Trong lúc nhóm thiếu nữ đang tận hưởng kỳ nghỉ sau khi hoàn thành nhiệm vụ, họ bất ngờ đụng độ với mẹ của Annette – thiếu nữ bị mất trí, không rõ gốc gác bản thân. Cả nhóm rộn ràng vì cuộc hội ngộ cảm động. Nhưng họ và cả Klaus đều không ngờ rằng, đó chính là định mệnh tàn khốc sẽ chia rẽ cả đội.</p>
<p>“Có thứ gì đó tà ác đến đáng sợ.” “Cái ác thật sự luôn mang bộ mặt của cái thiện.” “Cái ác áp đảo mà chính sự tồn tại của nó thôi đã là sai lầm.”</p>
<p>Liệu Klaus có đến kịp, trước khi mối hiểm nguy tột cùng tìm đến cả đội?</p>
<p>Tập 3 của bộ truyện điệp viên huyễn tưởng đầy thú vị đã cập bến!</p>
<p>Mục lục:</p>
<p>Chương mở đầu: Mất tích</p>
<p>Chương 1: Mê hoặc </p>
<p>Chương giữa: Tung tích (1)</p>
<p>Chương 2: Hội ngộ</p>
<p>Chương giữa: Tung tích (2)</p>
<p>Chương 3: Mẹ con</p>
<p>Chương giữa: Tung tích (3)</p>
<p>Chương 4: Rạn nứt</p>
<p>Chương giữa: Tung tích (4)</p>
<p>Chương giữa: Kẻ nguy hiểm</p>
<p>Chương 5: Tà ác và đấu tranh</p>
<p>Chương kết: Bouga</p>
<p>Lời bạt</p>
<p>Thông tin tác giả:</p>
<p>Takemachi </p>
<p>Muốn tự xưng là tác giả kiêm điệp viên bí ẩn, nhưng chợt nhận ra phải viết đoạn giới thiệu này thì có xưng thế cũng như không. Thật ra, tôi đang cùng chồng mình kinh doanh một nhà Ý ở thị trấn ven biển tỉnh Ibaraki. Món đặc trưng của nhà hàng là gan cá và mì Ý sốt kem.</p>
<p>Xạo cả đó.</p>
<p>Tomari</p>
<p>Trích đoạn sách:</p>
<p>Bốn ngày trước khi Klaus và Lily lên đường truy tìm tung tích đồng đội.</p>
<p>Tia mặc áo tắm, ngả người trên ghế nằm. Bộ áo tắm đen tuyền ít vải, khêu gợi bao bọc thân thể, trông thiếu nữ có vẻ dễ chịu lắm.</p>
<p>Ngày đã tàn, ánh đèn màu tím chiếu sáng bể bơi ngoài trời. Song thứ ánh sáng này lại quá yếu ớt, có hòa cùng ánh đèn của khách sạn sừng sững bên cạnh thì quanh đây vẫn mờ tối. Dưới nước có cả đèn làm mặt nước bể bơi lấp lánh sắc đỏ tía, toát ra bầu không khí hiểm hóc.</p>
<p>Nơi đây là điểm du lịch tọa lạc tại cực Nam nước Cộng hòa Deen.</p>
<p>Thuở trước, núi non khu vực này là nơi khai thác vàng. Nhiều lao động tha hương tập trung về; nơi đây còn được thiết lập cả mạng lưới đường sắt. Để tránh kết cục bị bỏ hoang sau khi khai thác hoàn tất, nơi đây được cấp vốn xây dựng khu nghỉ dưỡng, từ đó trở thành điểm du lịch đại diện cho quốc gia. Tuy không được pháp luật cho phép, song sòng bạc vẫn lác đác mọc khắp nơi để đêm nay đám nhà giàu sẽ lại nướng số tiền lớn không tưởng vào.</p>
<p>Giữa trận đại chiến thế giới, nơi đây vẫn không gặp thiệt hại lớn lao nào, cũng không dứt ánh đèn hoa.</p>
<p> Tia đang thảnh thơi nơi bể bơi thuộc khách sạn cao cấp tại thành phố ấy.</p>
<p>(Hoàn thành nhiệm vụ rồi, phải xa hoa thế này mới phải chứ.)</p>
<p>Họ đã hoàn thành nhiệm vụ ám sát “Shikabane”.</p>
<p>Theo chỉ thị của Klaus, các thiếu nữ đã khởi hành đến thành phố nơi sát thủ ẩn thân, và bắt hắn một cách ngoạn mục. Sau đó, họ xóa bỏ vết tích của “Shikabane”, điều tra đồng bọn của hắn xong thì đến lúc này.</p>
<p>(Nói thật ra, thầy làm hết chín phần rồi…)</p>
<p>Các thiếu nữ chỉ có chút việc. Đó là giải tán người dân để họ không bị liên lụy. Đúng là họ có cống hiến trong việc phát hiện tung tích sát thủ, song bắt được hắn là nhờ công Klaus.</p>
<p>(Với cả, bốn đứa mình có hợp tác gì được với nhau đâu…)</p>
<p>Mỗi người ai nấy làm tròn nghĩa vụ của bản thân một cách rời rạc cho đến cuối.</p>
<p>Họ chỉ nhận chỉ thị chi tiết từ Klaus, rồi bằng cách nào đó hoàn thành nó.</p>
<p>Tia ngồi dậy như muốn phủi đi kí ức không mấy tốt đẹp trong đầu thì chợt có bóng người xuất hiện cạnh cô.</p>
<p>“Nơi này là sao hả?”</p>
<p>Là Monika. Cô nàng mặc áo tắm, song khoác thêm áo gió bên trên. Mắt cô nhìn chăm chăm phía bể bơi, chẳng buồn giấu đi nỗi khó chịu.</p>
<p>“Sao lại lắp máy sưởi bên ngoài làm gì chẳng biết. Tối rồi còn bơi? Thứ ánh sáng tục tĩu này là gì đây?”</p>
<p>“Khách sạn cao cấp mà em. Lần đầu tới hả?”</p>
<p>“Thường thì tui chẳng tới mấy nơi thế này đâu.”</p>
<p>“Phư phư, ta mới hoàn thành nhiệm vụ đó. Phải tự thưởng cho bản thân chứ.”</p>
<p>“Chị nuông chiều bản thân quá rồi đó.”</p>
<p>Câu từ gắt gao vậy thôi, song lương thưởng của điệp viên vô cùng hậu hĩnh, muốn dùng thế nào là quyền tự do cá nhân.</p>
<p>(Thiệt tình… Ở với Monika chỉ toàn cãi nhau thôi.)</p>
<p>Tia chán chường nhìn Monika, nhưng bị cô nàng làm lơ.</p>
<p>Monika ngồi xuống ghế, bắt đầu đọc sách. Lại còn là tiểu thuyết tình cảm, thật không ngờ. Cô nàng nhíu mày, chắc vì không đủ sáng.</p>
<p>“Thật là… Nếu không phải lệnh của anh Klaus thì tui đã đi làm chuyện khác rồi.”</p>
<p>“Chị cũng muốn vậy.”</p>
<p>Cố nhiên, Monika và Tia không phải kiểu quan hệ có thể thân thiết tận hưởng kì nghỉ cùng nhau.</p>
<p>Cả hai ở cùng một khách sạn là có lý do.</p>
<p>“Nhưng thế thì ai trông bọn nhỏ đây?”</p>
<p>Tia đưa mắt về phía bể bơi.</p>
<p>“Xem súng nước đặc chế của bà đây nè!”</p>
<p>“... nha?”</p>
<p>Ở nơi bể bơi là Annette đang ôm khẩu súng nước khổng lồ và Elna đang cố sức chạy trốn.</p>
<p>Hai thiếu nữ đáng yêu đang đùa nghịch trong bể bơi - so với cách miêu tả này thì cảnh tượng có hơi dữ dội.</p>
<p>“Nạp năng lượng!” Annette xoay cần đính trên súng, hút nước từ bể bơi, rồi cùng tiếng hô “Bà khai hỏa đây!” của cô bé, âm thanh kinh hồn vang lên, khối nước bắn thẳng vào mặt Elna.</p>
<p>“Có sao không đây? Elna ngạt nước mất.”</p>
<p>“Lo thì đến cứu con bé đi?”</p>
<p>“Em nghĩ chị chen vào thì mọi chuyện sẽ thế nào?”</p>
<p>“Con nhãi đó sẽ đổi mục tiêu thành chị chứ gì.”</p>
<p>“Thôi cho chị xin.”</p>
<p>“Tui cũng vậy.”</p>
<p>Hiếm khi cả hai cùng ý kiến.</p>
<p>Thấy có lỗi với Elna thật, nhưng thôi cứ nhờ cô bé chơi với Annette vậy.</p>
<p>Klaus đã chỉ thị cả nhóm phải trọ lại cùng một khách sạn. Vì cần để mắt đến Elna và Annette. Bỏ lơ hai thiếu nữ này thì thế nào cũng xảy ra chuyện.</p>
<p>Trước mắt Tia và Monika là Elna vừa than “Bất hạnh…” vừa lãnh đòn từ khẩu súng nước.</p>
<p>“Chắc chị nhận ra rồi cơ mà” Monika nói. “Kĩ thuật của Annette không phải tiêu chuẩn nước ta nhỉ?”</p>
<p>“Ừ. Chắc vậy rồi.”</p>
<p>“Chẳng biết con nhỏ đến từ đâu nữa.”</p>
<p>Thiếu nữ mất trí nhớ không rõ lai lịch.</p>
<p>Monika xem chừng cũng chẳng buồn nghe câu trả lời. Cô lại hạ mắt xuống trang sách, tiếp tục đọc.</p>
<p>“Có dịp thế này rồi thì em cũng bơi đi chứ? Sách thì lúc nào đọc chẳng được?”</p>
<p>“Nói vậy chẳng khác nào gây thù chuốc oán với người yêu sách trên thế giới này. Chị đang phủ nhận niềm vui đọc sách khi đi du lịch đấy?”</p>
<p>“Ba ngày nữa là phải về rồi đó em… Nè, hay đợi bọn Elna ngủ yên rồi, chị với em đi sòng bạc nhé. Chúng mình hợp lực lại là vô song luôn đấy?”</p>
<p>“Một mình tui là đủ vô song rồi.”</p>
<p>Monika vẫn lãnh đạm như cũ.</p>
<p>Xong nhiệm vụ, cô nàng cũng chẳng có vẻ gì là muốn kết thân.</p>
<p>“Em phũ phàng vừa thôi! Chị có ý tốt vậy mà!”</p>
<p>“Tôi không thích kiểu ra vẻ ta đây đang nhượng bộ của chị.”</p>
<p>“Hừ. Quả nhiên vẫn nên làm ra lẽ với em. Ta đấu một trận tại đây luôn đi?”</p>
<p>“Ê, Annette. Cho con điếm khốn nạn này một đòn với?”</p>
<p>“Chơi thế là bỉ ổi!”</p>
<p>Thấy nguy hiểm trước mắt, Tia lên giọng thì…</p>
<p> </p>
<p>“A!”</p>
<p> </p>
<p>Có tiếng phụ nữ. Đang gọi ai đó. Nơi đây là khách sạn cao cấp, ngoài bọn cô cũng không có mấy khách trọ lại.</p>
<p>“Á?”</p>
<p>Có tiếng thét của Annette.</p>
<p>Tia ngẩng mặt lên, phát hiện một người phụ nữ đang tiến đến chỗ Annette. Bà ta mặc nguyên quần áo nhảy vào bể bơi, ôm chầm lấy Annette từ phía chính diện.</p>
<p>Tia lập tức hành động. Không phải chuyện giỡn.</p>
<p>Cô vội vã tiến đến, đứng trên thành bể bơi nhìn xuống người phụ nữ.</p>
<p>“Cô là ai?”</p>
<p>Tia ném ánh mắt sắc bén về phía bà ta.</p>
<p>Người phụ nữ này nhỏ người, có đôi mắt to tròn. Tuổi tác chắc độ giữa tam tuần. Mái tóc dài thẳng, làn da xanh nhợt không mấy khỏe khắn. Làn áo màu lông chuột ướt nước thịt vào cơ thể, càng làm lộ rõ vóc dáng gầy guộc.</p>
<p>“À ừm…”</p>
<p>Người phụ nữ nói, tay vẫn ôm lấy Annette.</p>
<p> </p>
<p>“Tôi là mẹ của con bé.”</p>
<p> </p>
<p>Ai nấy đều tròn mắt trước lời nói không ngờ này.</p>
<p>Cuộc hội ngộ chẳng biết diễn tả bằng từ ngữ nào ngoài lạ kì. Vận mệnh oái oăm mà Klaus cũng không lường trước được.</p>
<p>Và cũng là mở đầu cho sự tan vỡ.</p>
<p>Nhóm thiếu nữ đã bắt đầu rạn nứt, trước cả khi Klaus kịp đến…</p>
<p>(Còn nữa)</p>