<p>Unnamed Memory - Hồi Ức Không Tên - Tập 2</p>
<p>Unnamed Memory – Hồi ức không tên là một trong những series light novel tiêu biểu của Dengeki Shin Bungei – thương hiệu dành riêng cho những dòng light novel Fantasy/Sci-fi nặng đô của Dengeki Bunko, thương hiệu light novel bán chạy nhất thế giới. Khởi điểm là tiểu thuyết mạng được đăng tải bởi tác giả Kuji Furumiya, sau khi được xuất bản dưới dạng light novel với nét vẽ minh hoạ của hoạ sĩ Chibi, bộ truyện nhanh chóng thu hút được sự chú ý của độc giả Nhật, đứng top 1 Bảng xếp hạng light novel này thật tuyệt vời! vào năm 2020, hạng mục sách khổ tankobon.</p>
<p>“Đến lúc đó, chỉ cần giết phù thuỷ (Tinasha) là được.”</p>
<p>Theo khế ước, Tinasha và Oscar cùng chung sống tại lâu đài trong khoảng thời gian một năm. Song, Lanak – người từng là vị hôn phu của Tinasha vào một thời đại xa xăm 400 năm trước – đột ngột xuất hiện. Kẻ mang trong mình dòng máu của đế chế ma thuật cổ xưa đang âm mưu thôn tính toàn lục để tạo nên một quốc gia hoàn toàn mới. Để làm được điều đó, hắn cần phải có được sức mạnh của Tinasha, thách thức tất cả các quốc gia hiện có trên lục địa, đồng nghĩa với việc trở thành kẻ thù của Oscar.</p>
<p>Oscar và Tinasha sẽ lựa chọn con đường nào trước ngã rẽ định mệnh này?</p>
<p>Trận chiến nảy lửa giữa pháp sư toàn năng và kiếm sĩ diệt pháp sư, cứ thế mà khơi mào.</p>
<p>Mục lục:</p>
<p>1. Tiếng gọi của linh hồn</p>
<p>2. Nghĩ về người</p>
<p>3. Khoảnh khắc vực thẳm thành hình</p>
<p>4. Dáng hình cảm xúc</p>
<p>5. Một ta mà chàng không biết</p>
<p>6. Đêm cuối của giấc mơ</p>
<p>7.Giờ thưởng trà</p>
<p>8. Biển xanh</p>
<p>9. Tiểu dạ khúc</p>
<p>10. Mảnh trăng</p>
<p>11. Dây leo xanh biếc</p>
<p>12. Trong khoảnh khắc, cùng chung mộng</p>
<p>Lời bạt</p>
<p>Ngoại truyện: Tỉnh dậy sau cơn mơ</p>
<p>Thông tin tác giả:</p>
<p>Kuji Furumiya: Hiện sinh sống tại Thành phố Gotemba, tỉnh Shizuoka. Ra mắt công chúng lần đầu tại cuộc thi Cây viết mới lần thứ 20 của Dengeki với tác phẩm lọt voà vòng chung khảo là Kangoku gakkou nite monban o (tạm dịch: Người gác cổng trường học tù nhân). Bên cạnh viết tiểu thuyết, anh còn yêu say đắm các loại mỳ và mỗi ngày quay gacha đến chết.</p>
<p>Minh hoạ: Chibi</p>
<p>Thiết kế bìa: Yuko Motariya + Tanime Kabuto</p>
<p>Trích đoạn sách:</p>
<p>“Có việc gì sao, Tinasha?”</p>
<p>Thấy Tinasha mở cửa sổ đi vào, Chetilia giật mình. Oscar lo công chúa sẽ làm ầm lên, song cô phù thủy chẳng quan tâm, cô quay sang Chetilia.</p>
<p>“Xin chào. Ta có việc quan trọng cần nói với người này, cảm phiền cô rời khỏi đây được không?”</p>
<p>Câu từ lịch thiệp, không cho đối phương đường từ chối. Chetilia nổi đóa.</p>
<p>“Gì vậy chứ... Đột nhiên xuất hiện từ chỗ đó, đúng là vô lễ hết sức! Điện hạ, người này là ai vậy hả!”</p>
<p>“Là phù... à không, pháp sư của ta.”</p>
<p>Suýt chút nữa thì lỡ miệng, Oscar lập tức sửa lại. Công chúa của vương quốc ghét ma thuật nghe thấy thế liền nhăn mày. Cô nàng đứng dậy, đến trước Tinasha, nhìn thẳng vào đôi mắt như bóng đêm sâu thẳm.</p>
<p>“Pháp sư? Chỉ là một pháp sư mà không biết thân biết phận... Đồ dơ bẩn. Còn không mau cút khỏi đây!”</p>
<p>Công chúa để lộ bản tính kiêu kỳ, song trước khi Oscar kịp nói gì về chuyện đó, Tinasha đã lạnh lùng cất lời.</p>
<p>“Pháp sư thì sao? Kẻ ngu muội nên câm miệng lại đi.”</p>
<p>“Gì cơ!?”</p>
<p>“Cút khỏi mắt ta ngay. Hay phải nói lại lần hai ngươi mới hiểu?”</p>
<p>Trong mắt cô phù thủy là bóng tối sâu không thấy đáy. Khí thế chế ngự bầu không khí. Bị áp bức, Chetilia lùi về phía sau. Oscar bất ngờ nhìn cô phù thủy.</p>
<p>Anh từng thấy dáng vẻ cô áp bức người khác bằng khí thế dữ dội của mình. Song đây lần đầu tiên Oscar thấy Tinasha chèn ép người khác đến mức bóp nghẹt tim họ, buộc họ phải tuân theo. Đó là thứ mà chính bản thân anh cũng mang, thứ mà người đứng trên người khác, một quân chủ sẽ có.</p>
<p>Chetilia khẩn thiết nhìn Oscar, nhưng khi biết anh sẽ không ra tay giúp đỡ mình, cô nàng lao ra khỏi phòng như chạy trốn. Chỉ còn lại phù thủy và người lập khế ước cùng cô.</p>
<p>Mặc lễ phục làm bầu không khí toát ra quanh người cô thay đổi hẳn, khiến Oscar hằng tưởng mình không quen biết nữ nhân này. Cô phù thủy khẽ quay lại, đến đứng trước Oscar. Trong đôi mắt to là vẻ tự giễu.</p>
<p>“Tinasha?”</p>
<p>Cô phù thủy cười, đặt ngón trỏ lên môi Oscar như bảo anh im lặng. Cả người lơ lửng trên không trung, cô nhẹ hất tay phải. Từng giọt máu bắt đầu nhỏ ra từ đầu ngón trỏ thon gầy.</p>
<p>Cô choàng tay ôm cổ Oscar, đầu ngón trỏ dính máu viết gì đó sau tai trái anh. Vừa chú tâm viết, Tinasha vừa thì thầm vào tai Oscar.</p>
<p>“Oscar... Ta là người đã chết từ bốn trăm năm trước rồi... Ta hiện tại còn chẳng phải phù thủy gì. Chỉ là tàn dư của của đứa trẻ đáng ra phải chết đi từ rất lâu về trước. Ngài không được để người chết quyến rũ.”</p>
<p>Viết xong, hai tay cô ôm lấy khuôn mặt anh. Từ khoảng cách gần nhìn vào đôi mắt trong veo như bầu trời khi thái dương vừa ngả bóng.</p>
<p>“Ngài chỉ nên làm việc mình nên làm. Đừng bao giờ quên trên vai mình còn nặng gánh tương lai của đất nước.”</p>
<p>Ánh mắt chân thành.</p>
<p>Bóng đêm nơi đáy mắt là vực thẳm.</p>
<p>Nỗi bất an chẳng rõ nguồn cơn chiếm lấy Oscar.</p>
<p>“Tinasha? Có chuyện gì sao?”</p>
<p>Cô phù thủy nhắm mắt lắc đầu. Cô lần nữa nói với người lập khế ước, đôi môi đỏ hồng hé mở.</p>
<p>“Ngài còn nhớ ta đã nói gì khi giải xong ma thuật của Lucrezia không?”</p>
<p>Oscar mở to mắt.</p>
<p>Cô phù thủy không đợi anh đáp lời. Khuôn mặt trắng ngần với vẻ buồn thương tiến đến gần anh, đặt lên môi anh một nụ hôn.</p>
<p>Sau đó, cô đáp xuống nền đất mà chẳng gây nên tiếng động gì rồi quay lưng với anh. Đôi mắt như màn đêm nhìn thẳng vào không gian đang dần biến dạng.</p>
<p>Giây phút tiếp theo, một người đàn ông lạ mặt từ đâu dịch chuyển đến.</p>
<p>Hắn ta có mái tóc dài trắng còn hơn cả sữa, tựa như sắc trắng của tuyết lúc sắp tan. Làn da cũng trắng không kém. Trang phục pháp sư xanh nhạt ôm lấy cơ thể gầy guộc, trông khá giống trang phục thường ngày Tinasha mặc. Ngoại hình trung tính. Hắn ta nhìn Tinasha, môi nở nụ cười.</p>
<p>“Aeti, ta đến đón nàng đây. Nàng lớn rồi nhỉ... Xinh đẹp hơn hẳn.”</p>
<p>Nghe những lời vừa rồi, Oscar toan lên tiếng. Song lúc đó, anh mới nhận ra giọng mình đã bị phong ấn. Cơ thể cũng không cử động được. Nụ hôn vừa rồi của cô phù thủy đã trói buộc anh.</p>
<p>Tinasha đột ngột giẫm chân, lấy đà chạy về phía người đàn ông. Cô ôm chầm lấy hắn.</p>
<p>“Lanak! Chàng vẫn còn sống!”</p>
<p>Giọng nói tràn đầy niềm vui mà Oscar chưa từng nghe qua.</p>
<p>Người đàn ông tên Lanak thân thương vuốt làn tóc Tinasha.</p>
<p>“Ta biết nàng tìm ta. Khổ nỗi ta không động đậy gì được...”</p>
<p>“Không sao, chàng còn sống là đủ.”</p>
<p>Tinasha kéo tay người đàn ông, mặt dựa vào bàn tay ấy. Oscar bàng hoàng vô cùng. Đôi mắt ngấn lệ của cô phù thủy không giấu nổi niềm vui. Oscar biết rõ khuôn mặt đó không phải dối trá. Rốt cuộc người có thể khiến cô trưng ra vẻ mặt đó là ai chứ?</p>
<p>Lanak vẻ như không nhận ra sự tồn tại của Oscar, hắn cười với Tinasha.</p>
<p>“Ta sẽ không để nàng cô đơn thêm nữa. Ta đã tạo ra vương quốc tên Cuscull, chỉ vì nàng. Cuscull lúc này hãy còn nhỏ bé, song mai sau đảm bảo sẽ lớn mạnh hơn. Mong nàng thích. Nàng sẽ trở thành vương phi của vương quốc đó.”</p>
<p>Oscar thảng thốt.</p>
<p>Vương quốc ma thuật vừa ra đời một cách đột ngột, Cuscull.</p>
<p>Người đàn ông nguy hiểm trước mắt này là quân vương của vương quốc đó sao?</p>
<p>Tinasha chẳng có vẻ gì là bất ngờ, cô thản nhiên đáp.</p>
<p>“Tức vương quốc là của ta, ta có quyền làm bất cứ thứ gì nhỉ?”</p>
<p>“Tất nhiên.”</p>
<p>Lanak đưa tay trái ôm lấy cơ thể cô. Anh ta chợt nhìn Oscar, như chỉ mới nhận ra sự tồn tại của anh.</p>
<p>“Cậu ta là...?”</p>
<p>“Người từng lập khế ước với ta.”</p>
<p>“Kiếm sĩ Akashia sao. Nguy hiểm thật.”</p>
<p>Lanak đưa tay phải về phía Oscar, huơ huơ trước mặt anh. Thấy vậy, trong phút chốc, mặt Tinasha nhăn lại. Chú thuật trên người Oscar đã được phá bỏ.</p>
<p>Oscar lập tức rút Akashia, nhưng Tinasha nhanh chóng đứng chắn trước Lanak. Cô quay sang cười với anh ta.</p>
<p>“Thôi nào. Kiếm có mạnh cũng chỉ là kiếm. Người dùng không mạnh cũng chẳng làm được gì.”</p>
<p>“Tinasha!”</p>
<p>Oscar những tưởng mình đang mơ thấy ác mộng.</p>
<p>Cô phù thủy bản thân biết rõ, giờ xa xăm đến lạ.</p>
<p>Rốt cuộc trái tim cô hướng về thứ gì?</p>
<p>Tinasha chậm rãi quay lại.</p>
<p>Trong đôi mắt mang sắc đêm đen ấy rõ ràng là địch ý nghênh chiến.</p>
<p>“Khế ước của chúng ta đến đêm nay là hết. Lời nguyền đã giải, ngài đâu cần ta làm gì nữa nhỉ?”</p>
<p>“Vẫn còn thời gian.”</p>
<p>“Không còn.”</p>
<p>Nụ cười tàn khốc hiển hiện trên khuôn mặt cô phù thủy.</p>
<p>Oscar lập tức rút Akashia. Mũi kiếm chĩa về phía Tinasha.</p>
<p>“Ta không cho cô đi cùng người đàn ông đó.”</p>
<p>“Nếu ngài muốn tổn thương Lanak, ta sẽ trở thành đối thủ của ngài.”</p>
<p>Tinasha dang rộng hai tay, thanh kiếm dài xuất hiện. Cô nắm lấy nó. Bầu không khí căng thẳng. Oscar cố chế ngự tâm trí hoảng loạn.</p>
<p>Ở khoảng cách này, anh sẽ giết được cô. </p>
<p>Có là phù thủy mạnh nhất, đứng trước Akashia, cô cũng có giới hạn.</p>
<p>Hơn hết, chính Tinasha là người đã dạy Oscar, khiến anh trở thành người có thể giết mình.</p>
<p>Nhưng chính vì biết thế, Oscar càng không thể ra tay.</p>
<p>Ý chí chiến đấu cùng ý chí chối từ việc đó đang giày xéo tâm trí anh.</p>
<p>Thời gian ngưng đọng, tĩnh lặng tưởng như sẽ kéo dài mãi mãi. Lanak chợt ôm lấy Tinasha từ phía sau.</p>
<p>“Thôi đủ rồi, ta đi thôi.”</p>
<p>Cô phù thủy cười khổ gật đầu. Ma thuật bao bọc lấy hai người họ.</p>
<p>“Tinasha!” – Oscar thét lên, bóng dáng cô phù thủy của anh cũng biến mất.</p>
<p>(Còn nữa)</p>