<p>Thanh Xuân Là Gì Em Nhỉ?</p>
<p>THANH XUÂN LÀ GÌ EM NHỈ?</p>
<p>Tiếp nối nỗi lòng khắc khoải của tập thơ “Có điều gì sao không nói cùng anh” của tác giả Trần Việt Anh</p>
<p>Cuốn sách là sự kết hợp ngọt ngào giữa thơ và tản văn, dành tặng cho những ai đã và đang trải qua thời thanh xuân tươi đẹp, hoặc tìm kiếm câu trả lời “Thanh xuân là gì?”</p>
<p>—-----</p>
<p>“Một hôm, dịu dàng, người hỏi:</p>
<p>Mình sẽ nhớ gì về nhau của những năm tháng này?</p>
<p>Ta nghĩ mãi, rồi mỉm cười, nói khẽ”</p>
<p>Đó là lúc yếu lòng</p>
<p>được ai đó nắm tay…”</p>
<p>Chúng ta từng vội vã như chạy trốn cơn mưa rào, để rồi khi giật mình, từ khi nào đã đi qua thời thanh xuân đẹp đẽ ấy. Thanh xuân, chẳng thể định nghĩa, nhưng thanh xuân đơn giản có thể vì ai đó mà trở nên đẹp đẽ, là thứ mỗi khi nhớ lại, lòng vẫn thấy da diết, bâng khuâng, thêm chút tiếc nuối, bởi đã từng hứa sẽ đi với nhau đến cuối cùng, vậy mà ở một ngã rẽ lại chọn chia tay. Thế nên…</p>
<p>“Bầu trời hôm ấy thật xanh, nhưng chẳng phải bầu trời chúng ta vẫn thường ngắm nhìn cùng nhau nữa. Bộ phim hôm ấy thật cảm động, nhưng sẽ mãi mãi là bộ phim cuối cùng. Chúng ta của những năm tháng sau này, có thể trở thành ai đó ngoài kia, nhưng mãi chẳng phải là chúng ta của một thời yêu thương sôi nổi và khờ dại”.</p>
<p>Chỉ vỏn vẹn trong một đoạn thời gian ngắn của đời người nhưng cũng đủ để cho chúng ta nhớ mãi.</p>
<p>“Thanh xuân là gì em nhỉ?” sẽ không ngợi ca nỗi buồn, cũng không cảm tụng niềm vui. Đó là những dư vị thanh xuân còn sót lại trên hành trình trưởng thành của mỗi người, mà đâu đó bạn sẽ gặp phải. Lật mở từng trang sách, bạn sẽ bắt gặp cảm xúc của chính mình, giống như sau bao năm gặp lại một người bạn cũ, chỉ để bình thản ngồi bên nhau uống một tách trà, yên lòng thấy nhau vẫn ổn. Và đôi khi nhắc nhỡ nhau rằng, thanh xuân ấy, đã được chúng ta cùng tô lên thật nhiều màu sắc.</p>
<p>Có những đoạn đời xin đừng nhắc lại</p>
<p>Chuyện hôm qua là quá khứ ngủ vùi</p>
<p>Mình còn trẻ buồn hoài đâu có được</p>
<p>Dọn dẹp lại cho mình những niềm vui</p>
<p></p>