<p>Đây Là Ức Cá Hồi Hay Pưu Lill Ký?</p>
<p>Tại sao lại có cuốn sách này nhỉ?</p>
<p>Vào những tháng ngày COVID đang hoành hành ngang dọc, cá nhân tôi cũng không biết làm gì ngoài việc đọc sách mỗi ngày, tập thể dục để luôn duy sức khoẻ và chờ đợi những điều tốt đẹp nhất sẽ xảy ra khi đại dịch vẫn còn đó. Bản thân tôi cũng là người thường xuyên viết lách, viết để có thể bày tỏ những nỗi lòng đang ngày đêm hằng sâu trong tâm hồn, viết để có thể thoả mãn những trí tưởng tượng bay bổng đang xếp chật chội trong suy nghĩ, và viết để có thể nói lên những nguyện vọng nằm ngổn ngang trong tâm trí của bản thân đang cần tìm sự đồng điệu. Rồi một ngày tôi gặp những người bạn thân, khác ở chỗ, giờ đây, tất cả chúng tôi đều phải gặp nhau qua màn hình của chiếc điện thoại nhỏ xíu. Đứa thì vừa mới chích một mũi vác-xin còn đang sốt run cầm cập, đứa thì vẫn cố gắng chuẩn bị công việc cho ngày mai vì bản thân nó làm cho nhà nước, và một đứa vừa thoát khỏi lằn ranh của tử thần mang tên COVID.</p>
<p>Trong thoáng chốc, chúng tôi đều gặp lại nhau, cùng nhau trò chuyện, ôn lại kỷ niệm với những tháng ngày còn đang rong ruổi trên khắp các nẻo đường, những chuyến đi phượt bất tận của tuổi trẻ và những hoài bão của mỗi đứa đã từng mong muốn. Những câu chuyện về thời niên thiếu như những thướt phim lâu ngày vô tình được bật lại, nó vẫn sống động và chân thật như thuở đôi mươi. Những sự việc mà tôi cứ tưởng bản thân mình vừa mới vừa trải qua trong vài tuần, thậm chí là vài ngày gần đây, và tôi tự đặt câu hỏi "Làm thể nào để tôi có thể làm nó lữu giữ lâu hơn được nữa?". Với một chút khả năng viết lách non nớt của mình, tôi quyết định viết lại những hồi ức của bản thân, những trải nghiệm của tuổi trẻ cùng với những đứa bạn, tạo nên một bức tranh thật hoàn chỉnh. Tôi cố gắng cầm viết của mình lên, để một lần nữa, nó có thể toả sáng trong chính tâm trí của tất cả chúng tôi, và cũng có thể là dành cho bạn nữa. Ai cũng có những kỷ niệm thật tươi đẹp mà bất giác khi bạn nhớ lại, nụ cười vẫn còn nằm trên khoé môi cùng với những năm tháng vẫn còn đó. Biết đâu bạn lại thấy được những gì tôi đã thấy cùng với thời khắc năm xưa ấy đã trải qua thì sao?</p>
<p>Liệu những chuyến đi trong quá khứ có gì khác biệt hơn so với hiện tại? Những hàng quán hay những địa điểm mà chúng tôi đã đi qua có gì đổi mới trong tương lai? Phố xá, con người, phong cảnh, có gì đặc biệt hơn nữa không? Tôi tin chắc rằng cuộc đời sẽ luôn có nhiều thứ thay đổi, nhưng kỷ niệm trong tâm trí của mỗi người là thứ mãi mãi vẫn còn động lại ở thời điểm huy hoàng đó. Nó luôn khắc sâu và cháy âm ỉ trong chính trái tim của chúng ta. Cảm ơn những người bạn đã cùng tôi tạo ra những hành trang vô giá của tuổi trẻ, và chúc cho tất cả chúng ta sẽ tạo ra thêm nhiều điều tuyệt vời hơn nữa!</p>