Uống Cafe Trên Đường Của Vũ - Trần Tuấn: Hành Trình Của Tâm Hồn Và Cà Phê
Giới thiệu về tác giả và cuốn sách
Tác giả Trần Tuấn, sinh năm 1967 tại Hà Nội, hiện là Trưởng Ban đại diện báo Tiền Phong tại miền Trung tại Đà Nẵng. Ông là tác giả của nhiều cuốn sách nổi tiếng như "Ma thuật ngón" (2008), "Đừng gọi tôi là Lại Phiền Hà" (2008)…
"Uống Cafe Trên Đường Của Vũ" là một tập hợp những câu chuyện, những cảm xúc được Trần Tuấn ghi lại trong hành trình rong ruổi khắp đất nước, thậm chí cả nước ngoài. Đó là những miền đất ông đã đi qua, đã cảm nhận, đã ngấm cái chất riêng của từng vùng. Con người, câu chuyện, khung cảnh nơi những mảnh đất ấy được ông khắc họa một cách tự nhiên, bình dị, tạo nên những miền tâm tưởng độc đáo.
Review nội dung sách
Cuốn sách mở ra trước mắt bạn những khung cảnh đẹp, những câu chuyện đời thường được kể một cách chân thành, cảm động. Từ những chuyến đi xa xôi, những trải nghiệm thú vị như:
Mưa đèo Cả,
23 đêm ngày vượt Trường Sơn,
Đi dưới 500m sâu Hải Vân Sơn,
Xuống tàu chìm 700 năm dưới đáy biển,
Hoàng Sa ký sự,
Đêm ngủ Gành,
Bơi từ Cù Lao Chàm vào bờ với người Nhật,
Bay dù lượn cùng nhà vô địch,
Ghi trên đường cáp treo dài nhất thế giới,
Vượt đèo “sét đánh”,
7 tuổi đi 3 công trường,
Nguyễn Sự lạy cát,
Cổ xa ký,
Cà Mau quê xứ...
... cho đến những cảm xúc dâng trào về tâm hồn, về quê hương, về những con người bình dị:
Dưới bóng Ấn sơn,
Trên đỉnh Thình Thình,
Tìm dấu chân Phật bên bờ Mê Kông,
Linh hồn bán đảo,
Ải thời gian,
Không mưa ở Nhã Nam,
Đạp xe sang sông,
Tìm nơi Bùi Giáng chăn dê,
Anh em nhà Thạch Lam từ Cẩm Phô tới Cẩm Giàng,
Nắng Chăm,
Trăm tuổi khói sương,
Thiều quang Biển Đỏ,
Người linh sơn,
Ánh sáng kinh thành trong lòng đất,
Về ngồi dưới gốc dâu trăm tuổi,
Hành đạo Trà...
Bạn sẽ bắt gặp hình ảnh chàng thi sĩ với những tâm tư, nỗi lòng được ẩn giấu trong những ly cà phê cô đơn, những giọt buồn lặng lặng không tan:
> “Chàng thi sĩ nhiều mơ mộng vừa cởi áo lính, hạnh phúc tan vỡ, thất nghiệp, lại đang lúc bị quy về “bệnh tư tưởng” thơ viết không đăng…
> Ly cà phê đen một mình nơi quán cóc bao giờ cũng nhỏ vào đáy cốc những giọt buồn lặng lặng không tan.
> Người cô độc thường tìm tới ly cà phê một mình chứ không phải rượu. Vũ lại không phải là một người hay rượu.
> Ly cà phê cô độc ám ảnh suốt thơ anh.
> Quán cà phê dưới gầm cầu xe lửa
> Hạt mưa đen rơi trên ô kính vỡ
> …
> Quán cà phê ngoại ô
> Căn nhà gỗ bộ ghế bàn thấp nhỏ
> Mảnh vuờn tối với những pho tượng cổ
> Bức sơn dầu…”
Đến cuối cùng, người đọc sẽ vỡ ra chân lý mà tác giả muốn gửi gắm: "Bởi tôi là tín đồ của đạo trần gian…”
Kết luận
"Uống Cafe Trên Đường Của Vũ" là một cuốn sách đẹp, đầy cảm xúc, mang đậm dấu ấn cá nhân của tác giả Trần Tuấn. Cuốn sách không chỉ là những câu chuyện về hành trình rong ruổi, mà còn là những tâm tư, suy ngẫm sâu sắc về cuộc sống, về con người, về quê hương. "Uống Cafe Trên Đường Của Vũ" chắc chắn sẽ là một cuốn sách để lại ấn tượng khó phai trong lòng bạn đọc.