thần chết làm thêm 300 yên/giờ (tái bản 2023)

thần chết làm thêm 300 yên/giờ (tái bản 2023)

Thần Chết Làm Thêm 300 Yên/Giờ

“Vậy thì tôi sẽ tuyển cậu làm Thần Chết”

Một ngày nọ, học sinh cấp 3 Sakura Shinji được cô bạn cùng lớp Hanamori Yuki mời làm công việc “Thần Chết”, một công việc mà giúp những người chết chưa thể siêu thoát, vẫn còn vấn vương với cuộc sống trần gian trút bỏ hết những luyến tiếc và tiễn họ sang thế giới bên kia.

Sakura bán tín bán nghi trước câu chuyện hoang đường này. Tuy nhiên, khi biết rằng “nếu có thể tiếp tục công việc này trong vòng nửa năm sẽ được thực hiện bất kì mong muốn nào”, cho nên dù còn đang nghi ngờ nhưng Sakura vẫn chấp nhận làm công việc này.

Ẩn chứa bên trong câu chuyện là sự cảm động về những vấn vương, mong ước rất đỗi xót xa của những người đã mất.

------------------

Trích dẫn:

“Mỗi một thần chết sẽ được giao phụ trách ‘người chết’ phù hợp. Như vậy có nghĩa là, những thần chết có những nỗi niềm băn khoăn giống với ‘người chết’ sẽ được giao phụ trách ‘người chết’ đó.”

“Tôi được sinh ra vì điều gì? Tôi được sinh ra là vì khoảnh khắc này. Chỉ cần có thể nghĩ như vậy, nhất định đó sẽ là điều mong ước của thế giới. Tôi đã ôm chặt hình dáng của hạnh phúc.”

cửa hàng dụng cụ ma thuật polaris mở cửa lúc 3:33 - tặng kèm bookmark

cửa hàng dụng cụ ma thuật polaris mở cửa lúc 3:33 - tặng kèm bookmark

Cửa hàng dụng cụ ma thuật Polaris mở cửa lúc 3:33

Chàng sinh viên đại học, Toono Haruki, đang cảm thấy phiền muộn vì thường xuyên gặp phải ác mộng và luôn có một chùm chìa khóa xuất hiện ở gối của cậu. Sau một thời gian khổ sở, cậu quyết định tìm đến cửa hàng đồ cổ, nơi được đồn là "có thể giải quyết những hiện tượng kỳ quái".

Không ngờ, chủ cửa hàng là Tsukishiro Tamaki, nữ sinh cùng trường đại học với cậu. Cô ấy xinh đẹp nhưng rất khó tính. Không những thế, để xác định được bản chất của chùm chìa khóa, cậu phải đến cửa hàng của cô vào lúc 3 giờ sáng?

Câu chuyện giả tưởng hiện đại, khắc họa sự trưởng thành của một chàng trai và cô gái đều đang khổ sở vì cô độc, nhất định sẽ khiến bạn xúc động.

-------------------------

ĐÔI NÉT VỀ TÁC GIẢ FUJIMARU:

- Đã đạt giải Vàng của Giải Thưởng Tiểu thuyết Dengeki lần thứ 19.

- Tác giả thường viết về tình cảm, gia đình và chứa đựng những cảnh sắc huyền bí, bí ẩn được giấu trong từng trang sách.

- Ra mắt tiểu thuyết lần đầu vào năm 2013

- Là tác giả của những cuốn Light Novel nổi tiếng như: Thần chết làm thêm 300 yên/giờ; Phù thủy thế hệ Satori;...

phù thủy thế hệ satori

phù thủy thế hệ satori

Phù Thủy Thế Hệ Satori

"Hojo Shizuku, 19 tuổi. Nhìn thế nào thì trông tôi cũng chỉ như một cô gái bình thường, thế nhưng… thật ra tôi chính là phù thủy cuối cùng của thời Bình Thành!".

Shizuku được kế thừa sức mạnh Phù thủy từ bà của mình.

Một ngày nọ, Sota – người bạn thời thơ ấu đã mười năm không gặp bỗng xuất hiện trước mặt cô. Tuy Shizuku lạnh lùng nói "Dùng ma thuật giúp người khác đúng là lỗi thời." nhưng Sota vẫn quyết tâm hoàn thành "Sứ mệnh Phù thủy" mà cậu đã hứa từ ngày xưa. Shizuku miễn cưỡng lấy ra sáu Ma đạo cụ, nhưng… tại sao Sota lại xuất hiện trước mặt cô? Khi Shizuku hoàn thành "Sứ mệnh Phù thủy", lí do cuối cùng cũng được sáng tỏ.

Đây là một câu chuyện về tình yêu và gia đình khiến trái tim ta rung động.

---

Trích dẫn trong sách:

- Ngay từ đầu con người nên tìm cách sống độc lập. Suy nghĩ sẽ có người giúp mình lúc khó khăn chỉ khiến họ bị phụ thuộc và ỷ lại, rồi sẽ dẫn tới ly hôn ở tuổi trung niên, rồi đến chiến tranh thế giới thứ ba bùng nổ. Bây giờ nên tránh giao thiệp với người không cần thiết rồi vứt bỏ những ham muốn, ngày nghỉ là phải ở nhà và giữ mọi thứ chỉ cho riêng mình mà thôi.

- Càng thấu hiểu nỗi đau sẽ càng đem tới nhiều hạnh phúc.

- Trái tim thật đúng là tùy tiện. Nhưng mà, rốt cuộc thì con người không thể sống đơn độc một mình được. Người đã từng là bạn thì thật khó để ghét họ. Cuối cùng tôi cũng nhận ra, bấy lâu nay, bản thân mình đã thực sự mong mỏi điều gì, mong da diết đến nhường nào.

- “Hojo nói đúng, có lẽ sau này mình sẽ hối hận. Nhưng kể cả vậy thì bây giờ mình không thể nào chế ngự được cảm xúc này. So với việc cứ để nguyên và không làm gì cả thì mình muốn làm hết mọi thứ có thể trong khả năng rồi sau đó hối hận còn hơn.”

ngày mai, tôi biến mất, cậu sẽ hồi sinh extra - bản thường

ngày mai, tôi biến mất, cậu sẽ hồi sinh extra - bản thường

“Ngày mai, tôi biến mất, cậu sẽ hồi sinh” (tên gốc: Ashita, boku wa shinu, kimi wa ikikaeru) là tiểu thuyết đầu tay của tác giả Fujimaru, đã xuất sắc giành giải vàng (Golden prize) tại cuộc thi viết light novel lần thứ 19 của Dengeki Bunko.

 Đã khoảng một năm trôi qua sau biến cố đầy xúc động ấy…

Nhân vật nữ chính hết thuốc chữa bậc nhất trong lịch sử đã quay trở lại!

Yumesaki Hikari – thiếu nữ xinh đẹp đã qua đời trong một tai nạn giao thông chẳng rõ vì lẽ gì đã bắt đầu cuộc sống hai linh hồn trong cùng một thân thể, cách ngày lại hoán đổi một lần, với Sakamoto Akitsuki – nam sinh với khuôn mặt lưu manh. Dù luôn bị Hikari dắt mũi cuốn vào hàng loạt những phong ba bão tố, nhưng đến cùng, không thể khống chế nổi mình, Akitsuki vẫn đem lòng yêu thương cô nhóc. Có ai ngờ, một năm sau khi họ gặp nhau, thiếu nữ lại vĩnh viễn rời khỏi thế gian này, chỉ để lại câu nói khắc cốt ghi tâm…

“Hãy cười lên nhé. Đừng khóc, Sakamoto.

Ấy chính là tâm nguyện cuối cùng của tớ.”

Tuy nhiên! Cô nhóc rắc rối tức cười Hikari tuyệt đối không thể nào biến mất đơn giản như thế được! Cô đã chuẩn bị sẵn một sự ngạc nhiên ấm áp đến đau lòng cho mọi người!

Tập truyện ngắn, nối dài thêm một chút cho câu chuyện còn đang dang dở…

Về tác giả:

Fujimaru, sinh năm 1988, trong một gia đình tại tỉnh Hyogo, Nhật Bản, là em trai của người chị gái giỏi giang trên mọi phương diện, khiến cho anh không mấy tự tin vào năng lực của mình. Chính vì lý do đó mà Fujimaru luôn mong muốn có một cô em gái đáng yêu, và để thực hiện cho nguyện vọng này, anh đã để cho nhân vật “em gái” xuất hiện trong cuốn tiểu thuyết đầu tay. Tuy nhiên, không rõ vì sao cô nhóc được tạo ra lại trở thành một đứa trẻ biến thái hoàn toàn khác biệt với những gì đã nghĩ.

 Họa sĩ minh họa H2SO4, thuộc cung song ngư, chuyên vẽ minh họa cho game và tiểu thuyết light novel. Sở thích là chụp ảnh, ngoài ra còn vô cùng yêu thích phim truyền hình dã sử và phim truyện trinh thám bí ẩn. Không giỏi lắm trong việc tự giới thiệu về bản thân mình.

Bố cục sách:

Chương mở đầu

Cut 1: Yukiko đi tìm người đặc biệt của anh trai

Cut 2: Ngày lễ tình nhân, cậu trở thành Cupid

Cut 3: Ngày mai, sexy dream sẽ bị tiêu diệt, nhưng một anh hùng mới sẽ được hồi sinh

Cut 4:Ngày mai, tôi biến mất cậu sẽ hồi sinh

Cut 5: Đêm Giáng sinh, Yukiko sẽ trở thành ông già Noel, cậu sẽ hồi sinh

Chương kết

Trích dẫn:

Thiếu nữ nhẹ nhàng lật cuốn sổ.

Ấy là một cuốn nhật ký hết sức kỳ lạ.

Rõ ràng người viết chỉ có một, thế nhưng cuốn sổ lại được viết theo kiểu trao đổi nhật ký giữa hai người.

Thiếu nữ tiếp tục lật những trang giấy đong đầy kỷ niệm, để lần theo dòng hồi ức, đồng thời tưởng tượng ra, mình đã mong muốn điều gì, đã suy nghĩ như thế nào, vào lúc đó.

Ngoài ra, còn cả việc “cậu ta” đã từng nghĩ gì về mọi chuyện nữa.

“Này, Yumesaki Hikari! Tôi vừa mới đến trường, thì đã bị cảnh sát bắt lại thẩm vấn rồi! Rốt cuộc cậu đã làm gì vậy hả?!”

Đọc phần nhật ký ấy, thiếu nữ không nhịn được phì cười.

Cô vẫn còn nhớ, đó là lúc mình nhầm lẫn và đi vào phòng thay đồ của nữ sinh. Đúng là thật có lỗi với cậu ta.

“Tớ đang chứng minh xác suất mà lưu manh đi trên đường thì bị một thiếu nữ xinh đẹp cưỡng hôn!”

Một lần nữa, thiếu nữ lại bật cười thành tiếng.

Một cuộc gặp gỡ bất ngờ đã xảy ra khi cô đang chơi trò giả làm anh hùng, rồi tình cờ trông thấy Kasumi.

Cứ nghĩ tới việc sự kiện ấy cũng khiến cậu ta vô cùng hạnh phúc, thiếu nữ lại không nhịn được mỉm cười.

Mỗi lần tưởng tượng đến khung cảnh đó, nét mặt cô đều dịu lại.

“Yahoo! Ho ho hoo!”

Cuối cùng, thiếu nữ liền bật lên một tràng cười thật lớn, khi đọc đến đoạn ghi lại những gì xảy ra lúc cậu ta chiến đấu với đám lưu manh để bảo vệ Kasumi và trở thành anh hùng.

Mang tiếng là lưu manh trong lớp, thế nhưng thực ra cậu ta rất nhát gan. Một người như vậy, thế mà lại dám đứng ra mạo hiểm vì một cô gái.

Nghĩ đến đây, thiếu nữ lại không nhịn được bật cười.

Cũng chính vì vậy, mà cô đã để lại câu này ở dưới đoạn nhật ký ấy, một dòng chữ kết lại cho lần đầu tiên họ cùng trở thành anh hùng:

“Đã làm được rồi chứ gì, anh hùng.”

“Tôi đã làm được rồi, anh hùng.”

Phần tiếp theo có thể nói là ký ức mà thiếu nữ yêu thích nhất.

Đến tận bây giờ cô vẫn còn nhớ.

Khi trông thấy đoạn nhật ký ấy, cô có cảm giác, dường như hai người đã thấu hiểu và gửi trao được điều gì đó cho nhau.

Rồi sau đó, thiếu nữ tiếp tục lật giở thật nhiều, thật nhiều trang kỷ niệm, vừa lật giở, vừa mỉm cười tươi tắn.

Ký ức về chuyện cô tự mình quyết định can thiệp vào, tạo nên bao nhiêu rắc rối, nhằm mai mối cho cậu ta và Kasumi.

Ký ức về những ngày căng thẳng dõi theo cậu ta và một thiếu niên khác – người hiểu nhầm về nguyên nhân cái chết của cô.

Ký ức về sự thật khiến người ta té xỉu trong vụ náo động khi Yukiko nhận được thư tình.

Ký ức về chuyện họ cãi nhau xem có nên đi gặp mẹ của cô hay không.

Ký ức về khoảng thời gian họ giúp đỡ một cặp đôi hoán đổi linh hồn khác – Hayato và Chiaki. …

Bất kể là ký ức nào, cô đều có thể mường tượng ra thật rõ ràng.

Lúc đó, mình đã nghĩ gì, đã làm gì.

Và cậu ta đã nghĩ đến chuyện gì, đã làm những việc gì.

Ký ức này, ký ức kia và cả ký ức đó nữa, tất cả mọi ký ức, đều là những kỷ niệm tuyệt vời.

Đến cả những chuyện nho nhỏ xảy ra, cũng là những sự kiện quan trọng mà cô sẽ không bao giờ lãng quên được.

Thiếu nữ khẽ mỉm cười.

Đối với cô, đó đều là những ngày hạnh phúc không gì có thể thay thế. Đồng thời, một suy nghĩ cũng lướt ngang qua đầu cô…

Những ngày tuyệt vời không thể thay thế ấy… đang sắp đến hồi kết thúc.

Thật đáng tiếc là cô chẳng có cách nào để ngăn trở định mệnh, thứ định mệnh buộc một trong hai người họ phải biến mất.

Nếu đã như vậy, thì người biến mất chỉ có thể là bản thân cô. Bởi vì, cô tuyệt đối không muốn cậu ta – người đối với cô, quan trọng hơn tất thảy – phải ra đi vĩnh viễn.

Từ tận đáy lòng, cô thực sự mong cậu ta có thể hạnh phúc.

Chỉ một mong muốn đó thôi, chỉ đúng một mong muốn đó thôi, đã khiến thiếu nữ phải lau nước mắt không biết bao nhiêu lần.

… Thế nhưng, vào thời điểm đó…

Thiếu nữ đột nhiên nhớ ra.

Nếu như cô không còn tồn tại nữa…

Nếu như vậy… Vào lúc đó…

Cậu ta liệu có còn nhớ đến cô nữa hay không?

Liệu cậu ta có yêu thích cô mãi mãi không nhỉ?

Thiếu nữ bỗng trở nên lo lắng và cả sợ hãi nữa.

Trong một thế giới, nơi mà cô đã không còn tồn tại…

Cô tự hỏi, liệu cậu ta có thực sự tiếp tục tồn tại một mình…

Liệu cậu ta có thực sự…

!!

Và rồi, vào đúng thời điểm đó, thiếu nữ ngẩng mặt lên như thể vừa nghĩ ra điều gì đấy.

Đúng vậy.

Có cách rồi!

Chỉ có đúng một cách thức để cô có thể hồi sinh.

Khi nghĩ đến phương pháp tuyệt vời đó, khuôn mặt của cô giãn ra, tâm trạng cũng tươi sáng, phấn khởi hơn. Hết ý tưởng này đến ý tưởng khác ào ào tuôn ra trong đầu cô.

Nếu như sử dụng phương pháp này, không chừng cô còn có thể hồi sinh thêm một lần nữa.

Nếu đã quyết định làm như vậy, cô không cần phải lãng phí thời gian để do dự.

Trong thân thể của cậu thiếu niên mà cô bắt đầu quen dần, thiếu nữ bắt đầu di chuyển.

Nên thực hiện điều đó lúc nào nhỉ? Đúng rồi, hãy làm nó vào Giáng sinh.

Giống như một lời ước nguyện gửi tới ông già Noel, rằng hãy để cho cô hồi sinh thêm một lần nữa vào Đêm Thánh linh thiêng.

Cô nên nhờ vả ai thì thích hợp nhất nhỉ? Chắc hẳn là cô bé đó rồi.

Cô bé đó chính là người đã đứng về phía cô, ủng hộ cô nhiều nhất.

Thiếu nữ mỉm cười.

Cô đã chẳng còn điều gì phải lo sợ nữa.

Dù cho thái dương có lặn xuống hôm nay, rồi ngày mai sẽ lại nhô lên thật cao trên tầng không.

Thiếu nữ mạnh mẽ đứng thẳng dậy, như thể muốn chứng minh cho điều đó.

Nào, bây giờ hãy bắt đầu chuẩn bị thôi!

Chuẩn bị cho một ngày kia, khi mà cô không thể trông thấy mặt trời mọc thêm lần nữa. Chuẩn bị cho một ngày kia, để vì cậu mà giữa trời đêm sáng trăng, mặt trời cũng có thể nhô lên.

Để câu chuyện của họ, được kéo dài thêm một chút.

―― Sunrise & Sunset Story ――

~ Câu chuyện buổi bình minh và hoàng hôn ~

bộ ngày mai, tôi biến mất, cậu sẽ hồi sinh - tập 3

bộ ngày mai, tôi biến mất, cậu sẽ hồi sinh - tập 3

Ngày Mai, Tôi Biến Mất, Cậu Sẽ Hồi Sinh - Tập 3

“Ngày mai, tôi biến mất, cậu sẽ hồi sinh” (tên gốc: Ashita, boku wa shinu, kimi wa ikikaeru) là tiểu thuyết đầu tay của tác giả Fujimaru, đã xuất sắc giành giải vàng (Golden prize) tại cuộc thi viết light novel lần thứ 19 của Dengeki Bunko.

“Ngày mai, tôi biến mất, cậu sẽ hồi sinh” là một câu chuyện tình lãng mạn được pha chế với những gia vị độc đáo, tạo nên cảm xúc thăng hoa và bất ngờ không giống với bất kỳ motif tiểu thuyết nào trước đấy. Người đọc có thể có được những phút giây thư giãn hài hước với những nội dung gần gũi, giản dị và tươi sáng nhưng cũng từ đấy mà những diễn biến éo le xảy ra ngay lập tức, khiến ta phải tự hỏi không biết liệu tác giả có đang đùa giỡn với mình không?

Cốt truyện liên tục được phát triển và mở rộng xuyên suốt 3 tập truyện, các nhân vật, các tình tiết luôn có hướng phát triển riêng và những diễn tiến mới, đưa độc giả tới bất ngờ này cho tới bất ngờ khác.

“Cậu có sẵn sàng đánh đổi toàn bộ sinh mệnh của mình để hồi sinh cho cô ấy không?”

Cuộc sống hai linh hồn trong một thân thể của chàng trai cô độc bị nhầm tưởng là lưu manh Sakamoto Akitsuki và cô nàng hết thuốc chữa Yumesaki Hikari dở khóc dở cười nhưng đong đầy niềm hạnh phúc giờ đây đứng trước nguy cơ lớn nhất từ trước tới giờ!

Thời gian hồi sinh của Hikari đã rút ngắn xuống 30 phút, kẻ lạ mặt bí ẩn cũng một lần nữa xuất hiện buông lời thách thức, hoặc đánh đổi toàn bộ sinh mệnh để hồi sinh Hikari hoặc để cho cô bé cứ như vậy mà biến mất, với Sakamoto.

Đúng lúc này, Yumesaki Hikari nảy ra một ý tưởng thiên tài, tìm kiếm người có chung cảnh ngộ chia sẻ linh hồn trong một thân thể, để tìm kiếm ý tưởng về phương pháp hồi sinh. Một ngày kia, Sakamoto nhận được mail từ một người lạ mặt bí ẩn tự xưng mình cũng đang trải qua hoàn cảnh tương tự, đồng thời người đấy cũng biết phương pháp để hồi sinh một người đã không còn tồn tại trên đời nữa!

Đứng trước cơ hội giải cứu người mình yêu thương, Sakamoto đã quyết định sẽ hành động, dù cho có phải đương đầu với thử thách nào, cậu cũng quyết không từ bỏ, để tìm kiếm một bóng hình đã mất.

Tập thứ ba và cũng là hồi kết của vở hài kịch tuổi thanh xuân giữa hai con người vĩnh viễn quay lưng với nhau, đã bắt đầu!

Về tác giả:

Fujimaru, sinh năm 1988, trong một gia đình tại tỉnh Hyogo, Nhật Bản, là em trai của người chị gái giỏi giang trên mọi phương diện, khiến cho anh không mấy tự tin vào năng lực của mình. Chính vì lý do đó mà Fujimaru luôn mong muốn có một cô em gái đáng yêu, và để thực hiện cho nguyện vọng này, anh đã để cho nhân vật “em gái” xuất hiện trong cuốn tiểu thuyết đầu tay. Tuy nhiên, không rõ vì sao cô nhóc được tạo ra lại trở thành một đứa trẻ biến thái hoàn toàn khác biệt với những gì đã nghĩ.

Họa sĩ minh họa H2SO4, thuộc cung song ngư, chuyên vẽ minh họa cho game và tiểu thuyết light novel. Sở thích là chụp ảnh, ngoài ra còn vô cùng yêu thích phim truyền hình dã sử và phim truyện trinh thám bí ẩn. Không giỏi lắm trong việc tự giới thiệu về bản thân mình.

 

Bố cục sách:

Cut 1: Hôm nay tôi viết thư, cậu làm biên tập

Cut 2: Hôm nay, tôi đi tàu điện tới tìm, nhưng cậu ta ở đâu cơ chứ?

Cut 3: Hôm nay tôi làm nhiệm vụ, cậu ta đang suy tính điều gì?

Cut 4: Ngày mai cô biến mất, để cậu ấy hồi sinh

Cut 5: Ngày mai, tôi biến mất, cậu sẽ hồi sinh

Cut 6: Ngày mai, tôi sẽ sống, để tìm kiếm cậu

Lời bạt.

Trích dẫn:

“Tôi đã về rồi.”

Lúc này là sau giờ học, tan lớp xong, tôi liền trở lại nhà trọ trước khi quay về nhà. Xem nào, giờ chuẩn bị xuất phát thôi nhỉ.

Tôi nhét đồ vào trong túi, kiểm tra xem đã để món quà sinh nhật đã mua tuần trước cho Yukiko vào hay chưa. Được rồi, sau đó là…

“Hả?”

Và rồi, tôi chợt nghe thấy tiếng sột soạt.

Tôi đột nhiên phát hiện ra có một mảnh giấy nho nhỏ được kẹp trong khe hở ở chiếc máy tính cá nhân. À, hôm nay hiếm có thật đấy, liên tiếp hai tấm cơ à… Tôi vừa nghĩ vừa mở nắp ra để lấy. Và rồi, quả nhiên đúng như tôi mong đợi…

“Khi nào mà cậu sống một mình, cảm thấy cô đơn, thì Hikari sẽ xuất hiện! Sakamoto, cậu sơ ý rồi đấy!”

“Thật là, chỗ nào cũng thấy có cậu nhỉ.”

Rốt cuộc là cậu đã cất giấu bao nhiêu tấm chứ? Thật đúng là không biết chừng mực gì cả.

Tôi bật cười khe khẽ trước mảnh giấy nhớ từ Yumesaki Hikari, rồi cẩn thận cất vào trong ngăn bàn. Và rồi, chỉ yên lặng u sầu một chút thôi, rồi tôi cầm túi rời khỏi nhà trọ.

“Được rồi, khóa cửa nữa là OK.”

Và rồi, khi tôi đang hé cánh cửa ra vào…

Ánh nắng mặt trời xuyên qua khe hở, chiếu thẳng vào mắt tôi chói lóa…

Tôi ――― chợt nhận ra.

“Hả ―――――”

Gì thế? Cái này là…

Mảnh giấy vừa xong tôi lấy ra ở đâu ấy nhỉ? Từ chiếc máy tính cá nhân tôi mang từ nhà đi. Thế nên, trong đó có giấu một lời nhắn gửi cũng không phải là chuyện gì đáng ngạc nhiên cả.

Ừm, nội dung viết trong đó là gì?

Nếu tôi nhớ không nhầm thì từ lúc học cấp ba, tôi đã nói rằng mình muốn sống một mình khi lên đại học. Thế nên, trước khi biến mất, cậu ấy đoán trước được điều đó cũng không phải là chuyện gì lạ lùng cả.

Thế nhưng, nếu như là ―

“―――――――――”

Tôi từ từ quay trở lại căn phòng.

Không rõ tại sao, trên môi tôi chợt nở một nụ cười.

Tại sao chứ nhỉ? Tôi không rõ vì lý gì, tôi chỉ biết điều đó mà thôi.

Chắc chắn, có một điều gì đó thay đổi. Bởi vì tôi cảm thấy như vậy.

Tôi cầm cuốn sổ mà mình đã để lại trên bàn lên.

Cuốn sổ nhật ký của tôi, không ― của chúng tôi.

Cuốn sổ nhật ký của tôi và cậu ấy.

Tôi tin rằng trong cuốn nhật ký, nhất định có điều gì đó được viết ―

bộ ngày mai, tôi biến mất, cậu sẽ hồi sinh - tập 3 - bản đặc biệt

bộ ngày mai, tôi biến mất, cậu sẽ hồi sinh - tập 3 - bản đặc biệt

Ngày Mai, Tôi Biến Mất, Cậu Sẽ Hồi Sinh - Tập 3 - Bản Đặc Biệt

“Ngày mai, tôi biến mất, cậu sẽ hồi sinh” (tên gốc: Ashita, boku wa shinu, kimi wa ikikaeru) là tiểu thuyết đầu tay của tác giả Fujimaru, đã xuất sắc giành giải vàng (Golden prize) tại cuộc thi viết light novel lần thứ 19 của Dengeki Bunko.

“Ngày mai, tôi biến mất, cậu sẽ hồi sinh” là một câu chuyện tình lãng mạn được pha chế với những gia vị độc đáo, tạo nên cảm xúc thăng hoa và bất ngờ không giống với bất kỳ motif tiểu thuyết nào trước đấy. Người đọc có thể có được những phút giây thư giãn hài hước với những nội dung gần gũi, giản dị và tươi sáng nhưng cũng từ đấy mà những diễn biến éo le xảy ra ngay lập tức, khiến ta phải tự hỏi không biết liệu tác giả có đang đùa giỡn với mình không?

Cốt truyện liên tục được phát triển và mở rộng xuyên suốt 3 tập truyện, các nhân vật, các tình tiết luôn có hướng phát triển riêng và những diễn tiến mới, đưa độc giả tới bất ngờ này cho tới bất ngờ khác.

“Cậu có sẵn sàng đánh đổi toàn bộ sinh mệnh của mình để hồi sinh cho cô ấy không?”

Cuộc sống hai linh hồn trong một thân thể của chàng trai cô độc bị nhầm tưởng là lưu manh Sakamoto Akitsuki và cô nàng hết thuốc chữa Yumesaki Hikari dở khóc dở cười nhưng đong đầy niềm hạnh phúc giờ đây đứng trước nguy cơ lớn nhất từ trước tới giờ!

Thời gian hồi sinh của Hikari đã rút ngắn xuống 30 phút, kẻ lạ mặt bí ẩn cũng một lần nữa xuất hiện buông lời thách thức, hoặc đánh đổi toàn bộ sinh mệnh để hồi sinh Hikari hoặc để cho cô bé cứ như vậy mà biến mất, với Sakamoto.

Đúng lúc này, Yumesaki Hikari nảy ra một ý tưởng thiên tài, tìm kiếm người có chung cảnh ngộ chia sẻ linh hồn trong một thân thể, để tìm kiếm ý tưởng về phương pháp hồi sinh. Một ngày kia, Sakamoto nhận được mail từ một người lạ mặt bí ẩn tự xưng mình cũng đang trải qua hoàn cảnh tương tự, đồng thời người đấy cũng biết phương pháp để hồi sinh một người đã không còn tồn tại trên đời nữa!

Đứng trước cơ hội giải cứu người mình yêu thương, Sakamoto đã quyết định sẽ hành động, dù cho có phải đương đầu với thử thách nào, cậu cũng quyết không từ bỏ, để tìm kiếm một bóng hình đã mất.

Tập thứ ba và cũng là hồi kết của vở hài kịch tuổi thanh xuân giữa hai con người vĩnh viễn quay lưng với nhau, đã bắt đầu!

Về tác giả:

Fujimaru, sinh năm 1988, trong một gia đình tại tỉnh Hyogo, Nhật Bản, là em trai của người chị gái giỏi giang trên mọi phương diện, khiến cho anh không mấy tự tin vào năng lực của mình. Chính vì lý do đó mà Fujimaru luôn mong muốn có một cô em gái đáng yêu, và để thực hiện cho nguyện vọng này, anh đã để cho nhân vật “em gái” xuất hiện trong cuốn tiểu thuyết đầu tay. Tuy nhiên, không rõ vì sao cô nhóc được tạo ra lại trở thành một đứa trẻ biến thái hoàn toàn khác biệt với những gì đã nghĩ.

Họa sĩ minh họa H2SO4, thuộc cung song ngư, chuyên vẽ minh họa cho game và tiểu thuyết light novel. Sở thích là chụp ảnh, ngoài ra còn vô cùng yêu thích phim truyền hình dã sử và phim truyện trinh thám bí ẩn. Không giỏi lắm trong việc tự giới thiệu về bản thân mình.

 

Bố cục sách:

Cut 1: Hôm nay tôi viết thư, cậu làm biên tập

Cut 2: Hôm nay, tôi đi tàu điện tới tìm, nhưng cậu ta ở đâu cơ chứ?

Cut 3: Hôm nay tôi làm nhiệm vụ, cậu ta đang suy tính điều gì?

Cut 4: Ngày mai cô biến mất, để cậu ấy hồi sinh

Cut 5: Ngày mai, tôi biến mất, cậu sẽ hồi sinh

Cut 6: Ngày mai, tôi sẽ sống, để tìm kiếm cậu

Lời bạt.

Trích dẫn:

“Tôi đã về rồi.”

Lúc này là sau giờ học, tan lớp xong, tôi liền trở lại nhà trọ trước khi quay về nhà. Xem nào, giờ chuẩn bị xuất phát thôi nhỉ.

Tôi nhét đồ vào trong túi, kiểm tra xem đã để món quà sinh nhật đã mua tuần trước cho Yukiko vào hay chưa. Được rồi, sau đó là…

“Hả?”

Và rồi, tôi chợt nghe thấy tiếng sột soạt.

Tôi đột nhiên phát hiện ra có một mảnh giấy nho nhỏ được kẹp trong khe hở ở chiếc máy tính cá nhân. À, hôm nay hiếm có thật đấy, liên tiếp hai tấm cơ à… Tôi vừa nghĩ vừa mở nắp ra để lấy. Và rồi, quả nhiên đúng như tôi mong đợi…

“Khi nào mà cậu sống một mình, cảm thấy cô đơn, thì Hikari sẽ xuất hiện! Sakamoto, cậu sơ ý rồi đấy!”

“Thật là, chỗ nào cũng thấy có cậu nhỉ.”

Rốt cuộc là cậu đã cất giấu bao nhiêu tấm chứ? Thật đúng là không biết chừng mực gì cả.

Tôi bật cười khe khẽ trước mảnh giấy nhớ từ Yumesaki Hikari, rồi cẩn thận cất vào trong ngăn bàn. Và rồi, chỉ yên lặng u sầu một chút thôi, rồi tôi cầm túi rời khỏi nhà trọ.

“Được rồi, khóa cửa nữa là OK.”

Và rồi, khi tôi đang hé cánh cửa ra vào…

Ánh nắng mặt trời xuyên qua khe hở, chiếu thẳng vào mắt tôi chói lóa…

Tôi ――― chợt nhận ra.

“Hả ―――――”

Gì thế? Cái này là…

Mảnh giấy vừa xong tôi lấy ra ở đâu ấy nhỉ? Từ chiếc máy tính cá nhân tôi mang từ nhà đi. Thế nên, trong đó có giấu một lời nhắn gửi cũng không phải là chuyện gì đáng ngạc nhiên cả.

Ừm, nội dung viết trong đó là gì?

Nếu tôi nhớ không nhầm thì từ lúc học cấp ba, tôi đã nói rằng mình muốn sống một mình khi lên đại học. Thế nên, trước khi biến mất, cậu ấy đoán trước được điều đó cũng không phải là chuyện gì lạ lùng cả.

Thế nhưng, nếu như là ―

“―――――――――”

Tôi từ từ quay trở lại căn phòng.

Không rõ tại sao, trên môi tôi chợt nở một nụ cười.

Tại sao chứ nhỉ? Tôi không rõ vì lý gì, tôi chỉ biết điều đó mà thôi.

Chắc chắn, có một điều gì đó thay đổi. Bởi vì tôi cảm thấy như vậy.

Tôi cầm cuốn sổ mà mình đã để lại trên bàn lên.

Cuốn sổ nhật ký của tôi, không ― của chúng tôi.

Cuốn sổ nhật ký của tôi và cậu ấy.

Tôi tin rằng trong cuốn nhật ký, nhất định có điều gì đó được viết ―

bộ ngày mai, tôi biến mất, cậu sẽ hồi sinh - tập 2

bộ ngày mai, tôi biến mất, cậu sẽ hồi sinh - tập 2

Ngày Mai, Tôi Biến Mất, Cậu Sẽ Hồi Sinh - Tập 2

“Ngày mai, tôi biến mất, cậu sẽ hồi sinh” (tên gốc: Ashita, boku wa shinu, kimi wa ikikaeru) là tiểu thuyết đầu tay của tác giả Fujimaru, đã xuất sắc giành giải vàng (Golden prize) tại cuộc thi viết light novel lần thứ 19 của Dengeki Bunko.

“Ngày mai, tôi biến mất, cậu sẽ hồi sinh” là một câu chuyện tình lãng mạn được pha chế với những gia vị độc đáo, tạo nên cảm xúc thăng hoa và bất ngờ không giống với bất kỳ motif tiểu thuyết nào trước đấy. Người đọc có thể có được những phút giây thư giãn hài hước với những nội dung gần gũi, giản dị và tươi sáng nhưng cũng từ đấy mà những diễn biến éo le xảy ra ngay lập tức, khiến ta phải tự hỏi không biết liệu tác giả có đang đùa giỡn với mình không?

Cốt truyện liên tục được phát triển và mở rộng xuyên suốt 3 tập truyện, các nhân vật, các tình tiết luôn có hướng phát triển riêng và những diễn tiến mới, đưa độc giả tới bất ngờ này cho tới bất ngờ khác.

Yumesaki Hikari, cô gái vốn dĩ đã qua đời vì tai nạn giao thông, nay đã trú ngụ trong thân thể Sakamoto Akitsuki. Cứ cách một ngày, linh hồn của họ lại hoán đổi cho nhau, luân phiên điều khiển cơ thể Sakamoto với ký ức độc lập. Và như vậy, cuộc sống chung thân thể, chỉ có thể liên lạc với nhau qua nhật ký của họ cứ thế trôi đi đến kỳ nghỉ mùa hè.

Ngày nọ, cô nàng siêu ngốc thích bày trò chơi khăm kia thông báo cho Akitsuki một tin cực chấn động:

“Sakamoto! Hình như e-em gái có bạn trai rồi?”

Cái gì thế hả? Nhưng mà tại sao cô em gái lại ôm gối rưng rưng, rồi giận rỗi với Sakamoto?

Và rồi, vào một buổi sáng trong kỳ nghỉ, sự cố khủng khiếp đã xảy ra, báo hiệu hiện thực tàn khốc sắp tới. Thời điểm họ đổi chỗ cho nhau đã sớm hơn 5 phút – tức thời gian hồi sinh của Hikari đã giảm đi 5 phút.

Ngay cả mẹ của Hikari cũng bắt đầu xuất hiện những biểu hiện đau buồn tuyệt vọng!

Sakamoto sẽ phải đối mặt với thực tế rằng… Hikari đã không còn tồn tại nữa như thế nào?

Phần thứ hai trong vở hài kịch tuổi thanh xuân của hai con người luôn nương tựa vào nhau nhưng vĩnh viễn không thể gặp mặt!

Về tác giả:

Fujimaru, sinh năm 1988, trong một gia đình tại tỉnh Hyogo, Nhật Bản, là em trai của người chị gái giỏi giang trên mọi phương diện, khiến cho anh không mấy tự tin vào năng lực của mình. Chính vì lý do đó mà Fujimaru luôn mong muốn có một cô em gái đáng yêu, và để thực hiện cho nguyện vọng này, anh đã để cho nhân vật “em gái” xuất hiện trong cuốn tiểu thuyết đầu tay. Tuy nhiên, không rõ vì sao cô nhóc được tạo ra lại trở thành một đứa trẻ biến thái hoàn toàn khác biệt với những gì đã nghĩ.

Họa sĩ minh họa H2SO4, thuộc cung song ngư, chuyên vẽ minh họa cho game và tiểu thuyết light novel. Sở thích là chụp ảnh, ngoài ra còn vô cùng yêu thích phim truyền hình dã sử và phim truyện trinh thám bí ẩn. Không giỏi lắm trong việc tự giới thiệu về bản thân mình.

Bố cục sách:

Cut 1: Hôm nay tôi làm cậu giận, cậu muốn trả miếng

Cut 2: Hôm qua em gái được người ta tỏ tình, tại sao lại nổi giận với tôi?

Cut 3: Hôm nay tôi đi du lịch, cậu tuyệt vọng làm liều

Cut 4: Hôm qua, cậu gặp cô ấy, tôi vờ như không có chuyện gì xảy ra

Cut 5: Hôm nay, chúng tôi cùng đi xem pháo hoa, cô ấy vờ như không có chuyện gì xảy ra

Cut 6: Ngày mai, tôi biến mất, cậu nói: “Mẹ ơi con đã trở về”.

Cut 7: Một ngày nào đó, tôi sẽ ôm lấy cậu. Tôi tuyệt đối sẽ không từ bỏ.

Lời bạt.

Trích dẫn:

“Tạm thời bỏ qua chuyện này, Sakamato, làm sao mà cậu biết được Hikari nghiện kiểu mỹ nhân bề ngoài bạo lực bên trong yếu mềm ?!”

Hả, cậu ta nói gì thế không biết?

“Hi hi hi, mà lần này đúng là đã gây không ít phiền phức cho cậu, thế nên tớ sẽ tặng cho cậu một phần thưởng!”

Cậu cũng biết đã gây ra không ít phiền phức à? Gì cơ, phần thưởng? Cậu lại định cho tôi chạy một vòng khắp nơi nữa đúng không?

“Ngay bây giờ hãy mở máy tính lên!”

“Máy tính à?”

Dường như lần này định trực tiếp trả lời cho tôi biết luôn. Lần trước cậu ta để tôi chạy lòng vòng loanh quanh một hồi, đến cuối cùng chỉ nhận được một lời bày tỏ cực kỳ mơ hồ và quanh co vòng vèo không kém. Bây giờ trực tiếp như thế này, thì chắc không phải cái gì khó có thể nên lời đâu nhỉ?

Tôi vừa cằn nhằn vừa khởi động máy tính. Và rồi… ………………. …………

“Aaaaaaaaaaaaaaaa!!!!!!”

Tôi nhìn vào hình nền máy tính, gào lên kích động.

Đợi một chút, đợi một chút, đợi một chút! Hả, t-tại sao chứ?!

Tôi chẳng hề nói gì cả! Tại sao lại bị lộ được cơ chứ?!

“Chẳng lẽ là…”

Tôi vội vàng lấy di động ra, kiểm tra lại các thư nhận được ngày hôm qua.

Ở đó có một mail từ Misaki.

“Xin chào, tiền bối vẫn khỏe chứ ạ? Dạo này không thấy anh đến thăm quán, kể từ đó doanh số bán ra của kem trái cây tươi đã giảm xuống rất nhiều. Anh có muốn tới quán không? Em muốn được gặp tiền bối ♥”

Ừm. Thế này cũng tốt, từ lúc cô bé này bộc lộ bản chất xong, mỗi lần cô ấy nói muốn gặp, chỉ khiến tôi thêm ghét bỏ sự ngây thơ dễ dụ đậm chất trai tân của mình thôi… Sao cũng được, quan trọng hơn là, vấn đề nằm ở đoạn tiếp theo.

“À mà chuyện của anh với cô gái anh thích đã có tiến triển gì chưa ạ? Chính là cái vị mà anh muốn xoa đầu với ôm thật chặt ~ ấy. Nếu em nhớ không nhầm thì người ta còn thường xuyên gọi anh là ‘trai tân’ và ‘trăng chất phác’ nữa đúng không. Hi hi, em khá là muốn làm bạn với người đó, thế nên lần này anh phải giới thiệu cho em đấy.”

Mail này đã gửi tới tôi của ngày hôm qua. Mọi người có hiểu tôi muốn nói gì không?

Tôi của ngày hôm qua. Tôi. Của ngày hôm qua.

 

Rồi, hãy quay trở về với câu chuyện của chúng ta.

Đầu tiên, tôi nhìn lên màn hình desktop của máy tính cá nhân.

Ở đó, hình nền đã được thay đổi thành một bức tranh minh họa.

Một bức tranh được chính tay cậu ta vẽ, chắc hẳn đã dùng tới tấm bảng vẽ điện tử, món quà mà trước đây tôi từng tặng và giờ đã hoàn toàn quên bẵng mất sự tồn tại. Nội dung chủ yếu của bức tranh chính là hình ảnh một gã trai mặt mũi dữ tợn, nhưng hai má đỏ rực, đang từ đằng sau ôm chặt lấy một thiếu nữ tóc đen, lại còn đang xoa đầu người ta nữa.

Nói cách khác, đây có nghĩa là… ?

Một cách ngắn gọn, danh tính của cô gái tôi thích, đã bị phát hiện rồi…………. ……………………….

“Aaaaaaaaaaaaaaaa! Xong rồiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii!”

Thật là! Misaki là đồ ngốc! Đồ ngốc!

Không, dù sao cũng không hoàn toàn là do lỗi của Misaki, thế nhưng đừng có nói lại tất cả những gì tôi đã bảo cho “tôi của hôm qua” nghe chứuuuuuuuuuuuuuuu!

“Hiểu lầm rồi, hiểu lầm rồi! Hoàn toàn hiểu lầm rồi! Không phải như thế đâu!”

Cả đời tôi chưa bao giờ đỏ mặt đến như vậy, nhưng giờ thì đã chẳng còn cách nào cứu vãn nữa rồi.

Nhìn kỹ hơn, hóa ra ở một góc của bức tranh còn có lời nhắn mà Yumesaki Hikari đã để lại:

“Không ngờ cậu lại có suy nghĩ như thế! Hi hi, tớ rất vui! Mà quan trọng hơn là, hộp khăn giấy có vẻ lại hết rồi, chẳng lẽ là… Áaaaaaaa! ♥”

“Không phải như vậy! Đấy là tại vì cậu toàn lấy khăn giấy làm búp bê thời tiết còn gì!”

Đối mặt với sự hiểu lầm kinh khủng này, tôi gào lên, mặt mày đỏ rực như cà chua chín.

Ôi ôi… xong rồi. Tôi vốn dĩ còn định giữ bí mật cả đời này chứ…

    Tải Sách là website thư viên sách chia sẻ tài liệu sách với nhiều định dạng pdf/epub/mobi/prc/azw3 được tổng hợp mới nhất. Bạn có thể đọc online hoặc download về các thiết bị di động, máy tính, máy đọc sách để trải nghiệm.

    Liên Hệ