<p>Xin Lỗi Em Chỉ Là Con Đĩ</p>
<p align="left">THÔNG TIN TÁC GIẢ:</p>
<p>Nữ tác giả Tào Đình sinh ngày 14/02/1985 tại Trùng Khánh, Trung Khánh, Trung Quốc. Bút danh là Bảo Thê. Là nữ nhà văn trẻ nổi tiếng của Trung Quốc. Cô tự cho mình là người có EQ lớn hơn IQ, rất ít tham vọng, chỉ muốn viết một chút thứ văn chương tự làm cảm động bản thân, thế thôi.</p>
<p>Cô cũng là một trong những tác giả được yêu thích tại Việt Nam.</p>
<p>TÓM TẮT NỘI DUNG:</p>
<p>“Xin lỗi em chỉ là con đĩ” là một trong những tác phẩm nổi tiếng của tác giả Tào Đình được nhiều bạn đọc mến mộ tại Việt Nam.</p>
<p>Những nhân vật nữ của Tào Đình thường được miêu tả với vẻ đẹp mong manh, thanh thoát, dịu dàng, như hoa như tuyết. Những nhân vật nữ ấy đều toát vẻ đẹp cuốn hút khiến người khác không thể cưỡng lại được. Hạ Âu – nữ chính của “Xin lỗi em chỉ là con đĩ” cũng là một người như vậy.</p>
<p>Nữ chính Hạ Âu gặp nam chính Hà Niệm Bân lần đầu tiên khi nàng mười sáu tuổi, tại một quán bar ngập tràn những bản nhạc dịu dàng.</p>
<p>“Em có thể ngủ với ông”. Đó là câu đầu tiên mà Hạ Âu nói, thậm chí nàng còn nhiều lần nhắc lại với sắc thái kiên định. Đêm định mệnh đó, sau khi xong xuôi, Hà Niệm Bân cho Hạ Âu 500 tệ rồi bảo nàng đi.</p>
<p>Hà Niệm Bân là một người đàn ông có vẻ ngoài lãnh cảm, nhưng thẳm sâu trong người đàn ông đứng tuổi ấy có lẽ chất chứa bao suy tư, day dứt, đứng trước Hạ Âu, anh ta cố gắng để không khiến trái tim mình lay động, mà nhủ lòng: “Rốt cuộc, cô ta cũng chỉ là một con điếm”.</p>
<p>Nhưng kể từ sau cái đêm định mệnh ấy, dẫu lạnh lùng sắt đá, Hà Niệm Bân không thể không nhớ tới bóng dáng của Hạ Âu. Anh ta dường như bị ám ảnh về cô, một nỗi niềm mơ hồ, day dứt, khiến Hà Niệm Bân quyết gặp Hạ Âu lần nữa, rồi đi đến quyết định sẽ bao cô trong vòng hai năm. Một sự kiện, có lẽ, đã thay đổi hoàn toàn cuộc đời của hai con người đó, từ khoảnh khắc ấy và cho tới mãi mãi về sau này.</p>
<p>Bởi lẽ, hai năm ấy một thời gian đủ dài để con người ta vấn vương, nhung nhớ cả một cuộc đời.</p>
<p>“Xin lỗi em chỉ con đĩ” là một câu chuyện tình buồn, giữa hai con người quen nhau trong hoàn cảnh trớ trêu, dành cho nhau thứ tình cảm “cấm đoán” khi trải qua bao nhiêu gian khó, khổ đau, chia ly và nước mắt cũng không thể “danh chính ngôn thuận” mà ở bên nhau. Khi con người ta không thể bỏ qua một chấp niệm “dù sao cũng chỉ là một con điếm” để đến bên nhau sống một cuộc đời thanh thản, bình thường như bao con người khác.</p>
<p>Bởi lẽ, số phận là thứ trở trêu nhất trong cuộc đời. Số phận đã định đoạt Hạ Âu khi xuất thân là một con đĩ, đem lòng yêu một người đàn ông đã gây ra nhiều nỗi đau cho cô, nhưng cô vẫn không ngừng yêu, yêu như cái ngày lần đầu gặp anh, cho tới khi chết đi thì thứ tình cảm ấy vẫn vẹn nguyên như thuở nào. Khi người ta không ngừng làm tổn thương nhau, nghĩa là người ta yêu nhau tới nhường nào. Những toan tính, hiểu lầm sẽ khiến đối phương mãi day dứt về sau và Hà Niệm Bân cũng là người như vậy, khi sự thật Hạ Âu đã hy sinh cho anh, chỉ vì yêu, chỉ vì hai chữ “tình yêu” mà thôi.</p>
<p>“Em chỉ đợi anh thôi, làm những thứ tốt nhất mà em có thể làm.”</p>