tha thứ cho nhau (tái bản 2024)

tha thứ cho nhau (tái bản 2024)

<p>Tha Thứ Cho Nhau</p>

<p>Cuộc đời là một làn gió. Tình người là một làn mây. Gió thì muốn bay khắp muôn phương, mà mây thì lúc tụ, lúc tan làm sao ta có thể nắm được. Gió và mây không thuộc riêng ai, thế thì “đừng buồn vì một người không nhớ đến ta”. Cái kỷ niệm thường làm nên những hồi ức. Hồi ức tạo nên những nỗi nhớ, và chúng ta khổ đau là do cất giữ quá nhiều kỷ niệm. Tôi sống thảnh thơi là vì biết buông những kỷ niệm không đáng nhớ. Sóng biển sẽ dạt vào bờ những gì không thuộc về nó. Chúng ta cũng tập buông đi những gì không thuộc về mình. Cho dù lòng còn tiếc nuối, vương vấn cũng phải đủ mạnh để vượt qua. Qua đến bờ bên kia nhìn lại, những gì mình quý hôm trước, hôm sau đã trở thành quá khứ. Mà quá khứ cũng chỉ là duyên đến duyên đi. Duyên đến thì sống chân tình, duyên đi thì buông nhẹ. Còn lại cứ thuận theo tự nhiên. Cuộc đời cái gì cũng chỉ là đến và đi, không có gì là mãi mãi.</p>

<p>Có những chuyện vốn dĩ mình không nên biết, khi biết rồi lại càng thêm đau. Sự thật luôn đi đôi với hận thù. Ở góc độ nào đó của cuộc đời, mình vẫn mong chúng ta đến với nhau bằng sự chân thành và ra đi cũng trong chân thành. Bởi vì những người chúng ta gặp giữa cuộc đời không phải là tình cờ thoáng qua. Mình vẫn nghĩ mỗi người đi qua cuộc đời đều có một lý do nhất định. Cuộc sống, mình đã không trao người khác niềm vui thì thôi, vẫn không muốn một ai đó vì mình mà buồn. Chỉ mong là vậy.</p>

<p>Nếu cuộc đời có ngõ một ngõ cụt định mệnh ở cuối con đường, thì xin đành hai chữ “tha thứ” đặt ở đó! Cuộc đời này dù đúng, dù sai, “tha thứ cho nhau” là điều đẹp nhất mà mình học được giữa cuộc đời.</p>

<p>Bằng những dòng viết bay bổng, đầy thi vị nhưng cũng đậm chất thiền, tựa sách “Tha thứ cho nhau” của tác giả Hồng Bối sẽ phần nào đó chữa lành những nỗi muộn phiền trong bạn. Cảm nhận từng con chữ để tưới tẩm hạt giống "an" cho mình, cho người.</p>

<p>Trích dẫn sách:</p>

<p>Cuộc đời có những nỗi niềm riêng luôn phải giấu kín trong lòng. Nỗi niềm đó có khi đi với mình đến trọn đời mà không bao giờ được nói ra. Nếu có nói ra đi chăng nữa đôi lúc vẫn còn là dang dở. Ai có thể hiểu thấu lòng người những nỗi niềm không tên?</p>

<p>Trong những ngày nằm bệnh, cuộc đời đã dạy tôi về lòng kham nhẫn và biết ơn. Sống giữa cuộc đời này lòng còn đắng cay, còn hận thì mình còn đau. Chỉ có biết ơn mình mới thấy lòng mình vị tha thật sự.Mình không muốn mình khổ đau thì cũng đừng mang khổ đau đến cho người khác.</p>

<p>Buồn đau không làm nên điều gì tốt đẹp cho cuộc đời. Ai cũng có những tháng ngày buồn đau. Khi mọi nỗ lực cá nhân đã không giúp ích được gì, tốt nhất hãy cố quên và buông những tháng ngày đã qua. Đời người sống là phải biết thả trôi những muộn phiền. Còn nắm thì còn đau. Khi có điều gì bất ổn, làm bạn dằn vặt âu lo, hãy đặt bàn tay lên trái tim rồi nhủ thầm, “Không sao, tất cả sẽ qua mà!”</p>

<p>Cũng vậy, khi một người không đáng để bạn trân quý, bạn nên tìm cách chấp nhận để buông bỏ. Càng giữ chặt thì mất mát càng nhiều, càng níu kéo thì khổ đau càng lớn. Đừng níu kéo một ai, nếu họ muốn đi, cứ mặc họ đi. Đôi bàn tay là để học buông thả chứ không phải để nắm chặt mãi mãi một thứ gì. Bạn cố nắm thật lâu một thứ gì thì bạn càng mỏi mệt, càng nặng nề thêm. Nghịch lý cuộc đời đã dạy “điều duy nhất chắc chắn chính là chẳng có gì chắc chắn”. Biết vậy, nên bạn phải chấp nhận đổi thay. Đổi thay cũng là buông bỏ và cho qua để sự sống mình mới lại.</p>

<p>Cuộc đời là một làn gió. Tình người là một làn mây. Gió thì muốn bay khắp muôn phương, mà mây thì lúc tụ, lúc tan làm sao ta có thể nắm được. Gió và mây không thuộc riêng ai, thế thì “đừng buồn vì một người không nhớ đến ta”. Cái kỷ niệm thường làm nên những hồi ức. Hồi ức tạo nên những nỗi nhớ, và chúng ta khổ đau là do cất giữ quá nhiều kỷ niệm. Tôi sống thảnh thơi là vì biết buông những kỷ niệm không đáng nhớ. Sóng biển sẽ dạt vào bờ những gì không thuộc về nó. Chúng ta cũng tập buông đi những gì không thuộc về mình. Cho dù lòng còn tiếc nuối, vương vấn cũng phải đủ mạnh để vượt qua. Qua đến bờ bên kia nhìn lại, những gì mình quý hôm trước, hôm sau đã trở thành quá khứ. Mà quá khứ cũng chỉ là duyên đến duyên đi. Duyên đến thì sống chân tình, duyên đi thì buông nhẹ. Còn lại cứ thuận theo tự nhiên. Cuộc đời cái gì cũng chỉ là đến và đi, không có gì là mãi mãi.</p>

<p>Có những chuyện vốn dĩ mình không nên biết, khi biết rồi lại càng thêm đau. Sự thật luôn đi đôi với hận thù. Ở góc độ nào đó của cuộc đời, mình vẫn mong chúng ta đến với nhau bằng sự chân thành và ra đi cũng trong chân thành. Bởi vì những người chúng ta gặp giữa cuộc đời không phải là tình cờ thoáng qua. Mình vẫn nghĩ mỗi người đi qua cuộc đời đều có một lý do nhất định. Cuộc sống, mình đã không trao người khác niềm vui thì thôi, vẫn không muốn một ai đó vì mình mà buồn. Chỉ mong là vậy.</p>

<p>(Trích dẫn “Ngày tháng đã qua”)</p>

<p>Mục lục</p>

<p>Tháng ngày đã qua</p>

<p>Bình an cho mình cho người </p>

<p>Tha thứ cho nhau</p>

<p>Mùa xuân em có mặt</p>

<p>Tình yêu ra đi và tình thương ở lại</p>

<p>Mưa vẫn mưa bay...</p>

<p>Buồn ơi, xin chào</p>

<p>Hạnh phúc là sự có mặt</p>

<p>Nụ cười hiền</p>

<p>Thật mà thanh thản</p>

<p>Thêm một ngày để yêu thương</p>

<p>Thương yêu cuộc đời này</p>

<p>Tách trà và hoài niệm</p>

<p>Dòng sông tao ngộ</p>

<p>Khoảng lặng trong tiếng đàn</p>

<p>Tình thương không đến từ hận thù</p>

<p>Bạn tôi vẫn còn đây</p>

<p>Hoa bươm bướm</p>

<p>Thật và đẹp, đúng và sai </p>

<p>Trà và tình bạn trong thơ</p>

<p>Tình người tháng năm</p>

<p>Từ khi trăng là nguyệt</p>

<p>Bên chén trà mười năm đến đi</p>

<p>Niềm chung niềm riêng</p>

<p>Vui buồn</p>

<p>Thời gian cho anh niềm cô độc</p>

<p>Suy nghĩ thân phận</p>

<p>Đi xa là để trở về</p>

<p>Đã không thương xin đừng ghét</p>

những chàng trai ở lộc phong quán - tập 15 - tặng kèm bookmark

những chàng trai ở lộc phong quán - tập 15 - tặng kèm bookmark

<p>Những Chàng Trai Ở Lộc Phong Quán - Tập 15</p>

<p>Những chàng trai ở Lộc Phong Quán 15 - Những cảm xúc hỗn loạn</p>

<p>Lộc Phong Quán là một tiệm cà phê truyền thống rất được yêu thích, thực khách ghé thăm nhất định sẽ trở lại nhiều lần để được thưởng thức những món ngọt ngon lành và chia sẻ tâm tư tình cảm của mình cùng bốn chàng nhân viên tận tâm chu đáo.</p>

<p>Dạo gần đây, các thành viên của Lộc Phong Quán đều tích cực tham gia hoạt động thể thao. Gure đó giờ vẫn luôn năng nổ tập tành, Tokitaka thường dậy sớm đi bộ tập thể dục, đến cả Sui vốn không hay vận động cũng đã có cơ bắp đâu ra đấy. Đứng trước “trào lưu” này, Tsubaki quyết định thử dậy sớm tập thể dục nhân dịp ngày nghỉ. Buổi sáng hôm ấy sẽ có điều gì đặc biệt? Liệu một người thích ngủ nướng như Tsubaki có thể thay đổi thói quen của mình?</p>

<p>Trong tập này, Shibano - anh nhân viên văn phòng mê mẩn món tendon ngày nào - đã quay lại Lộc Phong Quán sau một thời gian dài vắng bóng. Sự căng thẳng lên đến đỉnh điểm khi anh phải cân bằng giữa công việc và cuộc sống chăm mèo. Khi ấy, đột nhiên xuất hiện một giải pháp…?!</p>

<p>Mời các bạn đón đọc “Những chàng trai ở Lộc Phong Quán” tập 15 với những khoảnh khắc đời thường hài hước, những món ngọt thơm ngon khó cưỡng cùng những giây phút thư giãn chữa lành tại tiệm cà phê Lộc Phong Quán nhé!</p>

Tải Sách là website thư viên sách chia sẻ tài liệu sách với nhiều định dạng pdf/epub/mobi/prc/azw3 được tổng hợp mới nhất. Bạn có thể đọc online hoặc download về các thiết bị di động, máy tính, máy đọc sách để trải nghiệm.

Liên Hệ